Hải Đường trở về điện Hưng Đức quen thuộc của mình, Nguyên Ân vì lại tất bật giải quyết chuyện triều chính nên lại lên đại điện. Nàng vô tình gặp Tử Thiên đang đến đây, ngài ấy cũng muốn gặp nàng.
Cả hai nhìn nhau mỉm cười rồi cùng đi tản bộ ở gần ven hồ.
"Haizz, khi biết khi nào cháu của ta mới ra đời đây..."
Tử Thiên lên tiếng đáp, miệng nở nụ cười khoan khoái.
Hải Đường mỉm cười đáp lại: "Còn lâu lắm đệ đệ à..."
"Đường tỷ này, nói thật với tỷ, đệ chưa bao giờ biết quan tâm lo lắng cho bất kì một nữ nhân nào ngoài tỷ ra cả... Tỷ là một con người đặt biệt, biết tạo niềm vui cho mọi người. Đệ rất thích nụ cười của tỷ đấy, vô tư không sầu muộn."
Tử Thiên đáp với giọng trầm lắng, ánh mắt nhìn đi đâu đó theo một hướng vô định.
Nàng có thể cảm nhận được từng lời nói của Tử Thiên đều là thật lòng, cái cách mà đệ ấy quan tâm chăm sóc và lo lắng cho nàng đều rất tận tình chu đáo.
"Sao hôm nay đệ đệ lại nói mấy lời này vậy?" Hải Đường thắc mắc hỏi.
"Ừ... thì đệ..."
Tử Thiên có phần ấp úng, ngượng ngùng nhưng nhanh chóng trở về bình thường, khẽ thở phắt một cái, ngài dõng dạc đáp:
"Nếu không nói ra mới lời này, chắc đệ cảm thấy nặng lòng lắm. Thật ra thì đệ thích tỷ!"
Nói tới đây, cả hai chợt dừng bước. Ánh mắt nàng nhìn Tử Thiên vô cùng sâu lắng mà cũng có đôi phần khó xử.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-quy-phi-ky-duyen-truyen/2371514/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.