Tốc độ Vạn Mi Nhi mặc dù nhanh, nhưng trên đường lại bỏ mất hai cờnhỏ. Thế nên khi Đồng Hề trở lại, tiếng hoan hô cổ vũ xung quanh liềnnổi lên.
Ngay cả thân vương Đạt Oát Nhĩ cũng tự tay tặng nàng một chiếc khănHa-đa trắng. Đồng Hề cho đến bây giờ vẫn thích được người khác vỗ tay cổ vũ. Nàng thích trở thành niềm ngưỡng mộ của người khác, đây là nhữngviệc tối thiểu nàng có thể làm.
Sắc mặt Thiên Chính đế cũng không tốt, chỉ có Độc Cô Viện Phượng hiểu được nguyên nhân. Vào khoảng khắc Đồng Hề xoay người suýt ‘ngã ngựa’,Thiên Chính đế đã đứng dậy. Độc Cô Viện Phượng thậm chí hoài nghi lúc ấy có phải hắn muốn lao ra ‘cứu’ Đồng Hề hay không, may mà nàng trở mìnhngồi dậy được, tay hắn lại nắm thật chặt, rất lâu sau mới buông ra.
Độc Cô Viện Phượng căm hận tất cả những điều này. Bởi vì các nàng làcơ thiếp của hắn, hắn mới thể hiện bộ mặt lo lắng yêu thương rõ ràng như vậy sao? Chỉ vì nàng là Thái hậu, cho nên mọi việc đều phải ẩn nhẫn,chỉ có thể tồn tại sau lưng hắn sao
Thời gian này Lý ma ma cũng không đi theo bên cạnh Độc Cô ViệnPhượng. Cháu bà ta bệnh nặng, bà bèn xin được ra cung. Bên cạnh Độc CôViện Phượng bây giờ chỉ có Phương Ngôn cô cô.
Phương Ngôn ở bên cạnh Thái hậu nhiều năm, tuy rằng không được trọngdụng bằng Lý ma ma, nhưng bình thường vẫn có thể trong cậy được. PhươngNgôn dâng một chén trà.
-“Không ngờ Quý phi được nuôi dưỡng trong khuê phòng cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-qua/3183533/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.