Đồng Hề bị Thiên Chính đế nắm tay, một trước một sau trở về. Lúc điđến đầu phố ở thị trấn, rất nhiều người đều mang theo vẻ vui mừng saukhi sống sót qua tai nạn.
Chỉ nghe bên phải có một giọng nói:
-“Lý Lão Tam, huynh còn sống à? Không phải đã bị cuốn đi hướng khác rồisao?” –Lời nói tuy nghe có vẻ không tốt, nhưng giọng lại hàm chứa vuimừng.
Đồng Hề quay đầu nhìn thấy một nam tử mặc áo xanh đang chống gậy, khập khễnh đi trên mặt đất.
-“Lão Tam ta đây mệnh lớn, nhặt lại được một mạng. Lúc rơi xuống lạiđược một thân cây cản lại. Ta ở trên mặt nước hai ngày, suýt chút làchết đói. Sau đó huynh đoán xem thế nào? Ta nhặt được một hộp lưỡi vịt.Hẳn là ông trời chưa muốn đoạt lấy tính mạng ta. Huynh biết không? Trờiạ, ta đời này cũng chưa từng nếm qua lưỡi vịt, đúng là mỹ vị trong thiên hạ đó.” –Lý lão Tam vẻ mặt đắc ý, ngẩng đầu lên nhìn trời, đầu lưỡiliếm môi, giống như đang sống lại chuyện cũ, thiếu chút nữa là rơi cảnước bọt.
-“May mắn của huynh quả thật không ít. Hôm nay huynh lên trấn làm gì?” –Người nọ lại hỏi.
Lão Tam bỏ túi vải mang theo xuống, cẩn thận mở ra. Sau đó bưng ra một chiếc hộp Kim phượng mẫu đơn, bắt đầu rống lên:
-“Cuộc đời Lý lão Tam ta không biết đã tu luyện được phúc phần gì. Bánhộp này có thể mua được vài mẫu đất, còn có thể cưới một người vợ, sauđó sinh một đống con.” –Lý Lão Tam ngây ngô cười ha hả.
Đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-qua/3183503/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.