.
Sau khi ăn uống no nê, Trùng Trùng lại bị Alphonse lật qua lật lại ăn mấy bận. Cuối cùng, cậu mệt, ngã vào lòng Alphonse, còn Đoàn Đoàn thì thế nào? Đương nhiên là đi theo Lý Thần rồi.
Sáng hôm sau, Alphonse định lén xuống giường, nào ngờ lại bị Trùng Trùng ôm cánh tay, cả người quấn lấy y, bĩu môi, nói mớ: “Alphonse, anh thật xấu!”
Alphonse nở nụ cười bất đắc dĩ, hôn cậu mấy ngụm.
Trùng Trùng bị Alphonse hôn tỉnh, sau khi tỉnh giấc, thấy Alphonse còn đang ở cạnh mình, cậu mỉm cười, ôm chặt y, cọ cọ hai má mình vào ***g ngực rắn chắc.
“Alphonse!”
“Ừ!”
“Alphonse!”
“Hử?”
“Không, tôi chỉ muốn gọi anh vậy thôi!”
“…”
“Tôi yêu anh!”
Alphonse ngây ra, lại càng ôm chặt Trùng Trùng hơn, y nói khẽ vào tai cậu, thật khẽ: “Tôi yêu em!”
Hai người lại ngã xuống giường, anh hôn tôi, tôi hôn anh, hôn một hồi, thiếu chút nữa đã lau súng lửa, thì có tiếng gõ cửa vang lên, là tiếng của Wright: “Bệ hạ, giờ xuất hiện được rồi, chúng tôi đã đợi nửa tiếng rồi nha!”
Trùng Trùng sợ tới mức chui vào trong chăn, giống như sợ Wright phá cửa chạy vào. Nhưng Alphonse vẫn rất bình tĩnh, đáp: “Mười phút nữa!”
Ngoài cửa, Wright im lặng, không lên tiếng.
“Tối qua vất vả cho em quá, giờ em có thể ngủ tới tối luôn cũng được!” Giở chăn, Alphonse kéo Trùng Trùng tới, hôn lên chóp mũi cậu.
“Anh muốn đi đâu?” Trùng Trùng đỏ mặt.
“Hôm nay là trận chiến cuối cùng, đánh xong, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phu-trung-trung/2761306/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.