Edit: Diệp.
"Thê chủ, có thể đừng nạp hầu không."
Lúc Bùi Dụ cẩn thận nắm lấy mấy ngón tay của ta hỏi như vậy, trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn đầy đau khổ, tủi thân đến nỗi dường như muốn khóc lên.
Ta thật sự không đỡ nổi một mỹ nhân điềm đạm đáng thương làm nũng như vậy, lập tức cầm ngược lại bàn tay nhỏ mềm mại nhẵn nhụi kia, điên cuồng luôn miệng nói được được được.
Mỹ nhân lập tức nín khóc mỉm cười, làm choáng váng đôi mắt nhan cẩu này của ta.
"Thê chủ thật tốt."
Chàng lại mềm mại dựa vào, ta ôm chàng như là ôm một bé con Đại Hùng. Eo bị ghìm có hơi đau, giật giật, đầu óc mơ hồ hỏi chàng ấy: "Lúc nào thì ta nói muốn nạp hầu?" Sao ta lại không biết?
Bùi Dụ ôm ta chặt hơn nữa, thật sự không biết chàng ấy - đường đường là một tiểu mỹ nhân yếu yếu ớt ớt lấy ở đâu ra sức lực lớn như vậy? Ta tránh nửa ngày thế mà cũng không tránh ra được, có chút buồn bực, dứt khoát nằm liệt bất động.
Quên đi, thích ôm thì ôm đi, dù sao ta cũng không có lỗ.
"Dạ," Bùi Dụ lén lút nhìn ta, ánh mắt lập loè, ấp a ấp úng nói: "Ta nghe người ta nói, thê chủ vì hương chuộc thân cho công tử Nhược Tố ở Hương Lâu, đón y vào phủ."
Không biết vì sao, nghe chàng ấy nhắc tới Nhược Tố ta liền có chút chột dạ, mặc dù ta cũng không biết vì sao phải chột dạ. Ha ha cười gượng hai tiếng, "Nói bừa hết, ta cũng không có nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phu-benh-kieu-yeu-ta/229310/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.