Cạnh miệng giếng lộ thiên bên dưới mái hiên phải cách đại môn tiền viện khoảng 3 thước, tiếng kêu thảm thiết của nữ không ngừng hòa lẫn tiếng đại bản đánh xuống da thịt không ngừng truyền ra khắp tiền viện phủ Gia Cát. Đám tôi tớ không khỏi ghé mắt kiễng chân muốn nhìn xem đến tột cùng là ai được hưởng vinh hạnh đặc biệt như thế.
Đám đông dần dần tụ lại, Sở Kiều tần ngần đứng trước cửa lớn, chỉ thêm một bước là nàng sẽ có thể đi ra khỏi địa phương ăn thịt người này, thế nhưng tiếng kêu thảm thiết kia không ngừng đánh thẳng vào tai nàng. Đôi mày thanh tú chíu chặt, nàng rốt cuộc thu chân, xoay người nhanh chóng chạy về phía mái hiên bên phải.
Vận mệnh thường xuyên cho con người cơ hội chọn lựa, nhưng đi một bước sai sẽ có thể dẫn đến rất nhiều thay đổi.
Gia Cát Nguyệt một thân hoa phục bằng gấm màu xanh nhạt, vạt áo thêu hoa sen xanh thẫm, mái tóc đen như mực xõa trên vai, khuôn mặt trắng nõn như ngọc, tròng mắt đen như mực, môi đỏ thẫm dị thường, mặc dù chỉ khoảng mười ba mười bốn tuổi nhưng dáng đứng lại vô cùng tà mị phóng túng. Hắn đang chống đầu nghiêng người nằm trên ghế mềm bằng gỗ tử đàn mạ vàng, hai bên có thị nữ tướng mạo thanh tú cầm lò xông hương thượng hạng, thỉnh thoảng đút vào miệng hắn trái vải được thiên lý mã cấp tốc vận chuyển về từ Biện Đường.
Khoảng hai mươi bước trước mặt hắn, một đứa trẻ mặc y phục vải bố đã bị đánh đến da bong thịt tróc, ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-so-dac-cong-so-11/64707/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.