*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Màn lụa trong cung đều được thay bằng màu trắng, hoàng đế và thái hậu băng hà trong cùng một đêm, chuông tang vang vọng khắp hoàng cung liên tiếp bảy bảy bốn mươi chín ngày, cả nước khóc tang.
Ngày linh cữu của Lý Sách được đưa đến chôn ở hoàng lăng cũng là ngày Sở Kiều chuyển ra khỏi cung Kim Ngô. Hôm đó là một buổi chiều mùa thu tĩnh lặng, bầu trời cao rộng mênh mông. Nàng mặc y phục bằng lụa trắng, đứng trên cổng Tây Lan, từ trên cao đưa mắt nhìn đội ngũ đưa tang kéo thành hàng dài quanh co dần dần biến mất sau khúc quanh trên sườn núi.
Nắng chiều nhuộm vàng mặt đất, trường ngựa trên hoang nguyên bên ngoài Đường Kinh mọc đầy cỏ dại, lay động rào rạc theo gió tựa như từng đợt sóng biển vàng óng dập dìu. Ánh hoàng hôn giăng kín bốn phía, chim tước bay về phía nam, chân trời đỏ rực như lửa, Sở Kiều đứng ngược nắng, bóng đổ thật dài xuống trên cổng thành đã sừng sững đứng đó suốt mấy trăm năm của Đường Kinh.
Lý Sách, thứ lỗi cho ta không thể đưa tiễn, chuyến này đi xa như vậy, mong ngươi thượng lộ bình an.
Mặt trời dần dần xuống núi được trăng tròn leo lên đỉnh núi thế chỗ, ánh trăng thanh lãnh vẩy lên vạt áo cùng gò má tái nhợt của Sở Kiều, mông lung như sương tuyết. Hơi lạnh đêm thu khiến hốc mũi buốt buốt khi hít thở, cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-so-dac-cong-so-11/3106308/quyen-5-chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.