Bạo loạn đến không hề báo trước, tựa như một hồ nước lạnh đột ngột sôi sùng sục, khiến người ở trong còn chưa kịp phản ứng thì đã bị nấu chín.
Đoàn người mới tới được Hàm Thủy thì chiến tranh đã nổ ra, thiết kỵ chạy ngược chạy xuôi, thành trì bị phá hủy, gia viên bị thiêu đốt, ruộng tốt bát ngàn khi xưa hóa thành đồng cỏ cháy đen, vật dụng trôi theo dòng phù sa vàng óng, hai bên đường đi lúc nào cũng đầy thi thể dân chúng chết vì chiến loạn, xác thối rữa trong thời tiết mùa hè cực kỳ hôi thối.
Lạc vương khởi binh bắt đầu từ Mi Sơn, bá tính không muốn trở thành loạn thần tặc tử nên hối hả dời nhà đến phía đông, song chạy đến Hàm Thủy mới phát hiện người cai quản Hàm Thủy là Từ Tố, tộc huynh của thứ phi Lạc vương. Cửa khẩu thủy lộ bị phong tỏa, Hàm Thủy Quan đã trở thành chiến tuyến ngăn cách mặt đông và mặt tay, chia giang sơn Biện Đường thành hai nửa.
Hành trình của nhóm người Sở Kiều vì vậy mà bị trì hoãn, chiến loạn đã ở ngay trước mắt, cho dù có năng lực như nàng cũng khó xoay chuyển được thế cục.
Khu vực Hàn Thủy tụ tập rất đông dân chúng, nhiều người chết nên chưa đến nửa tháng, trong thành đã nổ ra dịch bệnh. Nhà giàu có thì khóa chặt cửa, gia đinh tuần tra canh chừng vòng ngoài, khách điếm tửu lâu đều đóng cửa, muốn mua thức ăn cũng không được. Nhóm người Sở Kiều đành phải ra ngoài thành dựng lều ngụ tạm, cũng may trước khi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-so-dac-cong-so-11/3106302/quyen-5-chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.