“Bắn!” Một mệnh lệnh ngắn ngủi chợt vang lên, mưa tên lập tức rời dây lao về phía nhóm binh sĩ mặc quân trang đỏ tươi ít ỏi đang bị vây khốn trong sơn cốc.
Vô số tiếng thét tuyệt vọng liên tiếp vang lên, hơn hai mươi loạt pháo hiệu cầu cứu đã được bắn ra, nơi này là sườn núi phía Nam bình nguyên Hỏa Lôi, cách thành Bắc Sóc không đến một nén nhang thời gian phi ngựa. Bọn họ không hiểu, vì sao quân thủ thành Bắc Sóc vẫn chưa rời thành tiếp viện, chẳng lẽ Bắc Sóc cũng đang bị địch bao vây? Kẻ địch không rõ lai lịch này là ai?
“Phía trước rốt cuộc là ai?” Một bên vai Tiểu Hòa đã bị trúng tên, không ngừng rỉ máu, chiến hữu bên cạnh thì lần lượt ngã xuống như lá mùa thu. Hai mắt nam nhân vằn đầy tia máu, hắn không hiểu, bọn họ rõ ràng được lệnh bệ hạ trở về Bắc Sóc lĩnh công, tại sao lại đột nhiên gặp phải phục kích của kẻ địch không rõ lai lịch như thế này?
Tiểu Hòa nhìn tràng diện thê thảm trước mắt, cảm thấy như đang đối diện với cơn ác mộng tồi tệ nhất, như đàn kiến nhỏ phải đối đầu với một khối đá tảng lăn từ đỉnh núi xuống, không con nào có thể ngăn cản, cố gắng chống đỡ đến đâu cũng khó tránh khỏi bị đá đè tan xương nát thịt.
Bởi vì đang trên bổn thổ Bắc Yến, lại trên đường nhận thưởng, bọn họ không hề mang theo bất kỳ vũ khí tầm xa hay khiên chắn nào, vì vậy, đội ngũ năm ngàn người chỉ có thể bị vây trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-so-dac-cong-so-11/3106264/quyen-4-chuong-155-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.