Phủ Gia Cát tuy gọi là phủ nhưng kỳ thực là một trang viên khổng lồ với chu vi hơn mười dặm. Người đời đều biết Gia Cát gia phú quý, song chẳng ai tận mắt đo đếm mà cũng không cách nào tưởng tượng được là giàu sang đến mức nào. Vàng bạc, châu ngọc, lụa là, cửa hàng chỉ là lời đồn thổi trong miệng thế gian mà thôi, một gia tộc cha truyền con nối đứng vững suốt ba trăm năm sẽ không dùng phương thức của bọn giàu xổi như vậy để biểu thị sự giàu sang của mình.
Đi một vòng bên trong phủ Gia Cát, khắp tầm mắt đều là cảnh trí bình thường, không có hồ rượu nguyên chất hay rừng cò bay thẳng cánh, cũng không có vách tường bằng bạch ngọc nạm vàng. Song, khách nhân đi lại trong phủ đều không thể không cẩn thận, bởi vì tùy tiện đi vài bước cũng có thể giẫm phải một khối đá. Mà mấy khối đá kia đều là tinh thạch được lấy ra từ miệng núi lửa ngàn năm, cho dù bên ngoài trời đông gió tuyết mù mịt mạnh đến đâu thì những khối tinh thạch này đều luôn ấm áp. Rải loại đá này trong sân, tuyết rơi xuống cũng tự tan thành nước, không cần quét dọn.
Trân phẩm quý hiếm như vậy nhưng lại chỉ là đá lót sân trong phủ Gia Cát.
Tiểu Hồng năm nay mới mười ba, bởi vì còn nhỏ nên chỉ được giao nhiệm vụ tưới nước quét dọn trong vườn hoa. Hôm nay trong phủ có khách, người hầu không đủ nên cả cô bé cũng bị gọi lên thượng viện. Đại nha hoàn Hoàn Nhi trong Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-so-dac-cong-so-11/3106236/quyen-4-chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.