Sau khi trấn an lòng quân, Yến Tuân lập tức mạnh mẽ triển khai kế hoạch cải cách. Đầu tiên là chỉnh đốn danh sách quân binh, điều một phần ba hắc ưng quân phân tán ở các binh đoàn khác. Hơn nữa quân hắc ưng được cử vào trong các binh đoàn phần lớn đều xuất thân văn nhân, không can thiệp nhiều đến quyền lực của ban lãnh đạo. Các tướng sĩ binh đoàn khác còn đang lo lắng Yến Tuân tiếm quyền mình, thấy vậy thì đều thở phào yên tâm, cũng hết sức vui vẻ để cho mấy người này nhận chức danh nghe kêu vô cùng: quan sử chưởng ngự dụng (chuyên viết diễn văn ủng hộ tinh thần binh sĩ sau mỗi trận thắng),quan sử ký lương thảo (chuyên ghi chép lại số lương thảo xuất nhập mỗi ngày),quan kiểm giám binh khí (quản lý vấn đề hao mòn vũ khí),quan quản thư (chuyên viết thư gửi nhà cho các binh sĩ, đồng thời giám thị thư ra thư vào),chưởng sự hậu cần chiến địa (quyền lực chỉ giới hạn ở việc trông coi hậu cần bếp núc nhưng lại có cấp đội trưởng, có mối quan hệ mật thiết nhất với các binh sĩ),vân vân và vân vân.
Đáng thương cho các tướng lĩnh xuất thân binh nghiệp kia của Bắc Yến, căn bản không hề hiểu được những chức vị nhìn như tầm thường này có ý nghĩa chiến lược đến mức nào đối với một quân đội. So với một đặc công chỉ huy được huấn luyện đặc biệt từ hiện đại như Sở Kiều cùng người từng bươn chải trong xoáy nước quyền lực suốt mười năm trời như Yến Tuân, tri thức của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-so-dac-cong-so-11/3106215/quyen-4-chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.