Đêm khuya, Gia Cát Nguyệt vẫn còn ngủ mê man, Sở Kiều đang thay thuốc cho hắn, miệng vết thương không hề bị nhiễm trùng và được xử lý rất sạch sẽ, có thể nhìn ra được thủ pháp băng bó của nàng hết sức thành thục.
Bên ngoài tối mịt, không biết đã qua bao lâu thì Gia Cát Nguyệt mới mơ màng mở mắt, bụng kêu réo vì đói, toàn thân đau nhức. Trên người hắn mặc một kiện trường sam bằng lụa đen, là loại mỏng mỏng dùng trong phòng tắm kia, chất liệu rất mềm mại, sờ nhẵn mịn, mặt vải còn có thêu vài đóa lan vàng.
Sở Kiều liếc người trên giường một cái, thấy hắn vẫn ngồi yên, ánh mắt mông lung như còn chưa tỉnh ngủ. Gia Cát Nguyệt cũng không nhìn nàng, chỉ chậm rãi nhíu mày, không nhịn được làu bàu một chữ: “Trà.”
Sở Kiều cầm chén nước đưa tới tay hắn.
Dường như đang rất khát, hắn cũng không nhìn liền ngửa đầu uống, nhưng ngay sau khi liếm liếm đôi môi khô khốc, tựa như bây giờ mới cảm nhận được mùi vị thì liền ném cái chén văng sang một bên, xoay đầu lại tức giận nói: “Trà sâm!”
Vừa dứt lời, Gia Cát Nguyệt chợt sửng sốt, nhìn phản ứng của Sở Kiều hồi lâu mới vỡ lẽ, nhất thời nhớ lại tình cảnh của mình thì trừng to mắt, há hốc mồm cứng lưỡi.
“Còn ngủ mơ sao?” Sở Kiều không thèm để ý, vừa nói vừa nhảy xuống giường nhặt mảnh vỡ của cái chén lên, thờ ơ chỉ chỉ hộp thức ăn trên bàn, nói: “Trong đó có đồ ăn, tự mình lấy đi.”
Gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-so-dac-cong-so-11/3106154/quyen-3-chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.