Sở Kiều nhìn một lượt các tướng sỹ và quân đội Bắc Yến của mình. Bọn họ ai cũng hừng hực khí thế chiến đấu và quả cảm. Nhưng hôm nay nàng không làm gì khác hơn bằng việc động viên khích lệ tinh thần họ cùng sống chết với mình. Mà con đường sống hôm nay mong manh như sợi chỉ, mỏng đến một hơi thở nhẹ cũng có thể thương vong vô số.
Bắc Yến một lần nữa đứng trước nguy cơ bị giày xéo như năm năm trước tại Bắc Sóc trong cuộc chiến tranh Bắc phạt lần thứ nhất.
Lần ấy, nàng còn hi vọng Yến Tuân mang binh mã từ chân thành Đại Hạ quay về cứu mình cùng con dân Bắc Yến. Nhưng hôm nay chàng đã hồi kinh mang theo chỉ vài trăm Hắc Ưng Nhân hộ giá. Thì dù chàng có mọc cánh quay lại đây cũng chỉ có con đường chết cùng nàng.
Xem ra hôm nay Bắc Yến lại lần nữa nhuộm màu huyết lệ và nguy cơ mất thành trì ngay trước mắt.
Yến Tuân. Ngàn vạn lần chàng hãy đi nhanh. Dù có nghe sấm nổ vang trời hay vó ngựa tung cát bụi cũng đừng quay đầu trở lại.
Nói đoạn nàng bảo Hạ Tiêu dẫn chúng tướng sỹ cùng binh đoàn khởi hành đi Bắc Sóc quan trước. Mình sẽ theo sau, sau khi gửi một bức thư khuẩn đến Sở Thành để cầu viện binh.
...
Một lát sau Sở Kiều trở ra cầm theo một lá thư niêm phong cẩn thận. Nàng dặn dò một thám báo từng lời từng chữ vô cùng cẩn thận, nàng cứ sợ bọn họ quên mà sơ hỡ sẽ hỏng chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-so-dac-cong-so-11-soi-bac-yen/2410159/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.