" Thiếu phu nhân, người xem này. Trâm thượng hạng đó nha." Một lái buôn đồ nữ nhi mời gọi Sở Kiều vừa đi tới.
Sở Kiều cũng bước đến xem dạo một hồi nhưng vẫn không thấy món đồ ưng ý nên bước đi tiếp. Theo sau Yến Tuân cũng ngầm để ý, chàng bèn gọi giật nàng trở lại:
" Sở... Sở Kiều... nàng thử món này xem sao. Ta thấy nó đẹp." Yến Tuân ấp úng phân trần nhìn Sở Kiều mà ý tứ bẽn lẽn ngó nơi khác như sợ nàng phát hiện có điều bất thường trong sự quan tâm của chàng.
" Cái nào?"
Yến Tuân cầm chiếc vòng phỉ thúy khá xinh đưa lên. Sở Kiều cũng vội hướng mắt đến vật trên tay chàng.
" Oa, A ma nó thật đẹp." Yến Oanh reo lên ở giữa hai người đang đứng.
Người bán cũng phụ họa đôi chút, " Nó hợp với thiếu phu nhân lắm này. Người hãy lấy nó tặng phu nhân mình đi thiếu gia."
" A mã có nên mua cho A ma của ngươi không hài tử?" Yến Tuân ngó hài tử thăm dò.
" Ta thấy nó thật đẹp. A mã người mua cho A ma là phải nhất rồi." Hihihi. Đứa trẻ cười khúc khích phấn khích khi có cả A ma và A mã bên cạnh. Cả nhà bên nhau thật vui. A mã hỏi hắn mua đồ cho A ma. Làm hắn nghĩ mình cũng có một A mã thương yêu và xem trọng mình. A mã lâu rồi không về nhưng người chắc cũng sẽ thương yêu hắn như thế. Nên Yến Oanh rất vui và thỏa chí hưởng ứng cùng Yến hoàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-so-dac-cong-so-11-soi-bac-yen/2410155/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.