Từ xa đã thấy Hoàn Hoàn chạy đến gấp gáp.
" Tú Lệ Vương, người hãy qua bên kia một chút, tình thế rất khó chống đỡ." Hoàn Hoàn vừa thở dốc, một tay chống ngang hông ho khan vài lần nhưng vẫn gắng nói rõ sự tình cho Sở Kiều biết.
Theo hướng Hoàn Hoàn chỉ ngay dốc gấp cuối đoạn đê, có nhiều người bị thương nằm la liệt vì đá đê vỡ tan đập vào người, máu tuôn xối xả. Sở Kiều không chút chần chừ đã chạy về phía đó.
Bên trong chỗ Yến Tuân và Yến Oanh đang đứng, hai người cũng không thôi hồi hợp và lo lắng. tình hình bên kia khá phức tạp và thương vong nhiều vô số, mà Tú Lệ Vương người không chút e dè chạy đến trực tiếp xem chừng tình hình dân chúng. Đôi mắt phượng nhỏ của Yến Oanh vẫn chăm chú nhìn hướng A ma chạy đến, hai tay hắn cứ vỗ vỗ lên đùi mình một cách vô thức như chừng lo lắng vô cùng: " Thúc thúc Bệ hạ, A ma ta đi đến đó liệu người có bị thương như những người kia không?"
Giọng trẻ thơ non nớt, trong trẻo pha chút yếu đuối lo lắng làm bậc hoàng đế cũng chạnh lòng, hắn nhìn hài tử vẻ ôn nhu dào dạt: " Không sao đâu, người có nhiều quan quân bên cạnh chống đỡ, tuyệt đối không có đó chuyện xảy ra". Tuy nói thế trấn an hài tử, nhưng thâm tâm vị hoàng đế trẻ có chút bất an, tận cõi lòng có sự cảm thương dâng trào nhưng không biết vì cớ sao mình lại như thế.
...
" Người đâu cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-so-dac-cong-so-11-soi-bac-yen/2410151/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.