Nhìn bóng lưng chạy trối chết của Lâm Vương, Tiết Tịnh Kỳ lười biếng dựa vào cột, khóe miệng khẽ cong lên.
Cô đã sớm chứng kiến hành động phô trương này của Lâm Vương rồi, hoàn toàn không đáng được nhắc tới.
Cô chỉ nói dăm ba câu đã dọa hắn sợ hãi bỏ đi, nếu cô không lấy nhược điểm hắn lén lút xông vào Lục Nguyên Cư để nhìn trộm cô lúc đó, e rằng Lâm Vương thật sự sẽ nói chuyện này cho Ôn Vương biết.
“Lâm Vương rất dễ đối phó, nếu lần sau gặp lại, nàng đừng khách sáo với hắn, cứ bảo Hàn Nguyệt dạy dỗ hắn một trận là được.” Thích Mặc Thanh lạnh lùng nói.
Hạng người như Lâm Vương đã mất đi của quý rồi, mà vẫn không chịu an phận.
Hình như việc Doãn hoàng hậu bị đày vào lãnh cung, và Địch quý phi bị trúng độc, vẫn chưa làm hắn tỉnh ngộ, mà vẫn làm càn gây sự khắp nơi như thế.
“Sau này nếu gặp lại, hắn sẽ phải đi đường vòng.” Tiết Tịnh Kỳ khinh thường bĩu môi.
Thích Mặc Thanh cười, định sờ mặt cô, nhưng không dám tới gần cô, cuối cùng chỉ vươn tay ra được một nửa rồi ngừng lại.
“Đây không phải là nơi để nói chuyện, chúng ta về phủ Minh Vương đã rồi hẵng nói, nàng đi trước đi, rồi ta theo sau.” Thích Mặc Thanh nhìn xung quanh, rồi nói nhỏ với cô.
Quả thật đây không phải là nơi để nói chuyện, Tiết Tịnh Kỳ vẫn còn rất nhiều điều muốn nói với chàng.
Hai người một trước một sau rời khỏi Ngự hoa viên, đi tới phủ Minh Vương.
Phủ Minh Vương vẫn như trước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-nhat-tieu-khuynh-thanh/1714551/chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.