Tiết Tịnh Kỳ ngẩn người, tự nhiên nàng lại quên mất thân phận của mình.
Nàng được gả cho Ôn Vương dưới thân phận của công chúa Hòa Sắt nên không hiểu được những cuộc đấu đá trong triều đình nước Thích Diệp. Nàng cũng không thể hiểu hết về các thế lực trong nước Thích Diệp chỉ trong vài tháng ngắn ngủi được.
Cách giải thích duy nhất chính là…
Tiết Tịnh Kỳ thở dài buồn bã, nàng nhìn trời rồi than thở: “Ta là công chúa nhỏ nhất của phụ vương nhưng lại là công chúa không được sủng ái nhất. Quen nhìn thấy những âm mưu hiểm độc, những người ám hại và những người bị hại nên trong lòng suy nghĩ cũng nhiều.”
Thấy dáng vẻ thương cảm của nàng, Ôn Vương tưởng rằng mình đã gợi nàng nhớ đến những chuyện cũ nên không tiếp tục chủ đề này nữa.
Nhưng vẫn còn một chuyện nữa hắn phải hỏi cho rõ ràng, nếu không hỏi mối nghi hoặc này sẽ mãi mãi quấn lấy trái tim hắn, làm hắn không thể thoải mái.
“Nàng đã từng học về y thuật chưa? Vừa nãy ta thấy nàng làm có vẻ rất thành thục.” Lúc nói câu này, Ôn Vương nhìn chăm chú vào đôi mắt của Tiết Tịnh Kỳ.
Hắn phải quan sát kỹ từng ánh mắt của nàng, ghi nhớ từng hành động của nàng để từ ánh mắt nàng đoán ra những gì nàng nói là thật hay giả.
Gió và tuyết bên ngoài hơi lớn, Tiết Tịnh Kỳ ôm kìm được ôm lấy người, co mình vào trong chiếc áo choàng. Nàng nhướng mày nhìn Ôn Vương: “Ôn Vương, ở đây lạnh quá, hay là chúng ta lên xe rồi nói.”
Cho dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-nhat-tieu-khuynh-thanh/1714540/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.