Hơi thở gấp gáp của hắn khó mà tự kiềm chế được, Tiết Tịnh Kỳ từ từ mở mắt, cố gắng đẩy cơ thể hắn ra, nhưng cơ thể hắn lại cứng ngắc không thể nhúc nhích, căn bản có đẩy cũng không được.
Tiết Tịnh Kỳ nhìn vẻ mặt ẩn nhẫn khó chịu của hắn, không khỏi phì cười, nghiêng mặt nhìn sang bên cạnh.
"Tịnh Kỳ... Có thể, có thể hay không..." Giọng nói trầm thấp khàn khàn có chút khó chịu, hắn đưa tay ôm chặt lấy thân thể của cô.
Giọng điệu gần như van xin khiến Tiết Tịnh Kỳ thiếu chút nữa không cầm cự được, nhưng bây giờ không phải lúc, cô lập tức phải trở về
“Chuyện đó… hiện tại không được rồi, chàng nhịn đi!” Tiết Tịnh Kỳ chợt thu tay lại, từ dưới cánh tay hắn từ từ tuột xuống.
Thích Mặc Thanh nhất thời nhụt chí, nhìn kẻ gây tội, nghiến răng nghiến lợi: "Là ai khiến ta trở thành bộ dạng này, ngược lại nàng nói đi là đi."
Tiết Tịnh Kỳ khẽ cười, sửa lại mái tóc hơi rối, nhìn khuôn mặt ửng hồng gợi cảm của hắn, đột nhiên cảm giác có chút thành tựu.
“Sau này, ta nhất định sẽ bồi thường cho chàng, nhưng hiện tại ta phải đi trước, trời sắp tối rồi, nếu không Doãn Tiêu La sẽ nghi ngờ.” Tiết Tịnh Kỳ chỉ lên bầu trời bên ngoài.
Cứ để cô đi như vậy, Thích Mặc Thanh cảm thấy rất không cam lòng, nhưng không còn cách nào khác, muốn có được cô, hắn chỉ có thể đợi thêm một tháng nữa.
Hắn sợ mình sẽ không đợi được lâu như vậy, nhìn người trước mặt, hắn không nhịn được chỉ muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-nhat-tieu-khuynh-thanh/1714531/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.