“Ta biết nàng sẽ đến nên vẫn luôn đợi nàng ở đây.” Thích Mặc Thanh cảm thấy thỏa mãn, cười nói.
Tiết Tịnh Kỳ lẳng lặng rúc vào trong lòng ngực chàng, không ngờ rằng hai người thật đúng là tâm linh tương thông, lại có thể cùng nhau nghĩ đến loại chuyện này.
“Đã vẽ bức chân dung rồi chưa?” Thích Mặc Thanh bỗng nhiên mở miệng hỏi.
Hàn Nguyệt là một cao thủ về vẽ chân dung, hễ là người nàng ta đã gặp qua sẽ không bao giờ quên, hơn nữa còn có thể vẽ ra chân dung người đó một cách chuẩn xác.
Trước khi tiến cung, Hàn Nguyệt đã gặp qua cung nữ bên cạnh Doãn Tiêu La, nha hoàn đó tên là Đông Vân.
"Hôm nay Hàn Nguyệt không có vào cung, nàng ta vẫn luôn ở trong vương phủ vẽ tranh. Sáng nay ta nhìn thấy nha hoàn đứng đầu bên cạnh Doãn Tiêu La, quả thực thông minh lanh lợi, như thể nhiều chuyện xung quanh Doãn Tiêu La đều là cô ta nghĩ ra." Tiết Tịnh Kỳ nói, có chút khó tin.
Nghĩ đến những hành động thuần thục và lão luyện của Đông Vân ngày hôm đó, không khó để thấy được tầm quan trọng của nàng ta đối với Doãn Tiêu La.
Nếu có thể mươn cơ hội này trừ khử đi nàng ta, chắc chắn người đầu tiên có thể đưa ra chủ kiến bên cạnh Doãn Tiêu La sẽ biến mất.
“Biết rồi, đêm nay ta sẽ phái người đến Ôn Vương Phủ lấy bức chân dung, và mau chóng để Minh Khuê làm ra mặt nạ.” Thích Mặc Thanh gật đầu, ánh mắt chợt trở nên lạnh lùng.
Thời gian ra ngoài đã đủ lâu, Tiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-nhat-tieu-khuynh-thanh/1714520/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.