Sáng sớm ở kinh thành luôn đầy sương mù, tuyết trắng khắp trời nhẹ nhàng bay bay, sau cùng thì rơi xuống nóc nhà rồi, chậm rãi tích tụ lại rồi hóa thành nước.
Trời chưa sáng A Lạc Lan đã bị gọi dậy trang điểm, nhắm mắt lại mặc cho nha hoàn trong phủ làm, chỉ một lúc sau đã bị đưa ra khỏi phòng và ngồi lên kiệu.
A Lạc Lan mơ mơ màng màng cảm thấy không chân thực lắm, sau khi bị kiệu lắc lư tỉnh hẳn mới biết mình đang trên đường vào cung.
Xem ra Thích Mặc Thanh thật sự không nuốt lời, nói phải đưa nàng ta vào cung thì đã vào cung thật.
"Đã đến cửa cung." Giọng nói của một thị vệ vang lên, kiệu dừng lại.
"Đã đến rồi? Nhanh quá vậy!" A Lạc Lan hào hứng vén rèm lên, thị nữ bên cạnh tới đỡ nàng ta lại bị nàng ta xem nhẹ, tự mình nhảy xuống kiệu.
"Vương phi, đây là hoàng cung..." Thị nữ bên cạnh có lòng tốt nhắc nhở, muốn A Lạc Lan chú ý hình tượng.
A Lạc Lan nhướng mày gật đầu: “Ta biết đây là hoàng cung, nhưng thế thì sao?"
Nàng ta đã ở trong cung mười mấy năm, không ai biết rõ quy củ trong cung hơn nàng ta, nhưng nàng ta cứ không thích tuân thủ quy củ, giống như chú chim nhỏ gãy cánh vậy.
"Cảm thấy ổn chứ?" Thích Mặc Thanh híp mắt quan tâm hỏi.
A Lạc Lan ngượng ngùng cười: “Ổn, rất ổn."
Hai người đang chuẩn bị vào cung thì bên cạnh đột nhiên vang lên tiếng vó ngựa, một chiếc kiệu cũng dừng lại.
Nhìn chiếc kiệu này, Thích Mặc Thanh cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-nhat-tieu-khuynh-thanh/1714502/chuong-320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.