Ôn Vương hình như đã sớm đoán được cô sẽ hỏi như vậy, thật ra trong lòng của hắn đã chuẩn bị sẵn câu trả lời.
Bóng đêm có phần mờ mịt, hắn nhìn mặt trăng soi bóng xuống hồ nước, trông có vẻ rất thật.
"Trong mấy hoàng tử được phụ hoàng lựa chọn, tâm trạng của thái tử khó đoán, từ đầu tới cuối hắn đều duy trì một thái độ thờ ơ, lạnh nhạt. Nhị ca tầm thường vô vị, hắn ngược lại sẽ giúp ngươi, nhưng không nói được mấy câu mặt phụ hoàng.
“Người còn lại chỉ có ta. Nếu ngươi lựa chọn ta, ta có thể giúp ngươi đối phó với tứ ca, báo thù giải hận cho ngươi, sỉ nhục hôm nay nhất định phải tra cho hắn gấp bội." Ôn Vương nói rõ ràng mỗi câu từng chữ.
Nghe lời hắn nói vô cùng hấp dẫn, chỉ cần mình chọn hắn, hắn có thể làm tất cả cho mình, để mình nhận được thứ mình muốn.
Nhưng Tiết Tịnh Kỳ rõ ràng rất không nể mặt hắn, cười khinh thường: "Những điều ngươi nói đúng là thứ ta muốn, nhưng thế lực của Minh Vương trong triều rất vững chắc. Muốn đánh ngã hắn, chỉ sợ không phải là chuyện dễ dàng. Ôn Vương có lợi thế gì để đối phó với Minh Vương?"
Muốn nói tới lợi thế, trong tay Ôn Vương quả thật không nắm được nhược điểm của Thích Mặc Thanh.
"Công chúa quả nhiên suy nghĩ chu đáo. Trong tay ta quả thật không có lợi thế gì để đối phó với Tứ ca, nhưng trời không phụ người có lòng, lại có thể tìm được chứng cứ." Ôn Vương nói chuyện vui vẻ, nhắc tới chuyện này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-nhat-tieu-khuynh-thanh/1714479/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.