Cuối cùng, rắn Tây Dạ vẫn là thứ kinh khủng đối với Đông Thục.
An bài xong mọi việc, Cô Độc Chứng và Như Thương đi trước, Vạn Sự Thông và Mai Mai mang theo đại quân chờ bọn họ đi được nửa dặm mới khởi hành chậm rãi đi theo sau.
Đội ngũ đi rất chậm, mãi vẫn không đuổi kịp hai người.
Khoảng cách luôn duy trì nửa dặm, điều này làm năm ngàn tướng sĩ cũng thở phào nhẹ nhõm. Không ai nguyện ý đến gần, tuy nhiên, nếu Cô Độc Chứng hạ lệnh bọn họ lên trước, bọn họ cũng chỉ có thể nhắm mắt xông về phía trước.
Mặc dù biết rõ là đường chết, nhưng quân lệnh không thể trái, đây là chức trách của bọn họ.
Hôm nay, chủ soái ôm tất cả trách nhiệm, tướng sĩ như bọn họ thật cao hứng!
Tuy không biểu hiện ra mặt, nhưng đều quyết định trong lòng —— Nếu quả thật thành công đánh lui quân địch cứu thái tử, khi trở về, nhất định phải thổi công lớn của chủ soái lên tận trời trước mặt Hoàng Thượng!
Ôm tâm tư như thế, tâm tình của mọi người cũng nhẹ nhõm không ít.
Thậm chí Đề Chân còn tới gần Vạn Sự Thông và Mai Mai, nịnh bợ:
" Phía sau có một chiếc chiến xa, nếu hai vị mệt mỏi khát nước, có thể lên nghỉ ngơi! Dù sao chúng ta cũng chỉ đứng xem, chủ soái và A Thương cô nương mạnh mẽ vô địch, đến lúc đó chúng ta cố gắng lên trợ uy là được!"
Theo ý hắn, nhìn diện mạo Vạn Sự Thông và Cô Độc Chứng, thì Vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-linh-dac-cong-phuong-muu-thien-ha/3174337/chuong-452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.