Nhưng, chuyện này nói tới thì dễ dàng mà làm thì khó.
Một khối lệnh bài nho nhỏ coi như ở trong vùng núi bình thường đã cực kỳ khó tìm rồi, huống chi là rơi vào trong nham thạch nóng chảy rừng rực.
Cho dù ánh mắt Như Thương công phu nhạy bén có tốt hơn nữa, vẫn phải có rất nhiều nơi nàng đi không qua.
Cũng may hiện tại núi lửa vẫn chưa có phun trào trở lại, mặc dù cả vùng đất còn đang khẽ run, nhưng cũng không đến nỗi làm cho người ta đứng không vững chân.
Nàng đi rất khó khăn, vật kia căn bản cũng không có một chút tin tức.
Thi thể của Các chủ không biết bị vọt đến nơi nào, Xích Liệt Sơn phía trước cách nơi nàng dừng chân còn một đoạn rất dài, đi lên trước nữa nham thạch nóng chảy càng sâu, hình như ngay cả chỗ đặt chân cũng không có.
Trừ phi nàng có thể bay, bằng không căn bản không có khả năng bước lên phía trước.
Như Thương không phải là không có nghĩ tới bảo Mai Mai mời một con phi cầm (loài chim bay) đến giúp đỡ mình, thế nhưng nơi này nóng bỏng vô cùng, ngoại trừ hai con gấu đen kia ra, vốn cũng không thể trao đổi với những sinh vật khác.
Mai Mai chỉ biết nói chuyện với thú mà thôi, hắn không có thần thông để biến ra một con chim bay.
Huống chi coi như là có phi cầm đến đây, sợ là nó cũng sẽ không nguyện ý hỗ trợ.
Nhiệt độ nơi này cao gần như có thể nướng chín phi cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-linh-dac-cong-phuong-muu-thien-ha/3174173/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.