Nhưng bọn họ không thật sự không cách nào gặp nhau lâu dài, trừ đi một lần kia, cho tới bây giờ, nàng mới là lần thứ hai nhìn thấy Mai Mai.
Ngay cả trong ngày thường ra vào Ẩn Nguyệt các, cũng chưa bao giờ chạm mặt.
Đối với Như Thương đến, Mai Mai biểu hiện ra hết sức nhiệt tình, Như Thương chỉ cảm thấy, nếu không phải trong phòng này còn có Vạn Sự Thông đang ngồi nhìn, Mai Mai tám phần có thể trực tiếp bổ nhào tới trên người nàng để ôm lấy nàng thật chặt.
Mai Mai người này chính là như vậy, đã gần đến hai mươi tuổi, ở trước mặt người lạ hoặc là ra vẻ giống nữ nhân thiên kiều bá mị, hoặc là mặt lạnh mắt lạnh lật tay giết người.
Nhưng khi cho rằng người là bằng hữu, tuyệt đối có thể tiếp cận người trước mắt, thì lại cùng một hài tử bảy tám tuổi không có gì khác biệt, thỉnh thoảng còn nói lời làm người kinh ngạc, vẫn không để ý khoe khoang một chút phong tình của nữ tử để có được một tiếng cười của bằng hữu.
Một người thế này, đối địch lãnh khốc, đối với bằng hữu chân thành.
Tiêu Phương thích hắn, Như Thương thích hắn, Vạn Sự Thông cũng thích hắn.
Mà bằng hữu của hắn, chân chính được xưng tụng là bằng hữu, vẻn vẹn cũng chỉ có ba người bọn họ.
Thấy Như Thương tới, Vạn Sự Thông cũng đứng lên đi đến.
Hắn cùng Như Thương không có thân thiết như Mai Mai, hơn nữa một câu nói ở đại trạch ngoài thành Tấn Dương, hắn thặt sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-linh-dac-cong-phuong-muu-thien-ha/3174102/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.