Như Thương suy nghĩ, hai ba ngày nữa, bọn họ cũng sẽ đến.
Nàng vào lúc này rời đi cũng tốt, ai biết độc kia từ đâu mà đến, nếu áp dụng cách đặc biệt, nàng cho dù cẩn thận hơn, cũng rất có thể khó lòng phòng bị.
Hiện tại nàng rời đi, trong tòa nhà kia chỉ có hai người cô độc chứng và Quỷ Đồng, có thể nói là không gì kiêng kỵ.
Bất kể huynh đệ Hoắc gia giở ra thủ đoạn gì, chỉ sợ đều là phí công.
Về phần những hạ nhân, cũng chỉ có thể mặc cho số phận.
Nghĩ như vậy, lại cảm thấy buồn cười. Không biết huynh đệ Hoắc gia khi phát hiện tính chất đặc biệt của cô độc chứng và Quỷ Đồng có thể bị tức đến xanh mặt hay không.
Nàng một đường đi hướng Nam, tòa thành Bạch Lân ở phía Nam Đông Thục, là một thành trấn không tính là quá lớn.
Nhưng cũng bởi vì trong thành xuất hiện một Ẩn Nguyệt các, từ đó trở nên náo nhiệt lên.
Dĩ nhiên, nàng không cần phải thẳng suốt chạy đến Bạch Lân, đã nói cho Vạn Sự Thông phải đi chậm, đoán chừng khoái mã mình đuổi theo không tới ba ngày, thì có thể nhìn thấy người.
Nàng nghĩ đến không sai, vào sẩm tối ngày thứ hai khi đi qua một trấn nhỏ, trong một phòng diễn quán mở rộng cửa truyền tới giọng hát hoa đán* khiến cho Như Thương chú ý.
* Hoa đán: Diễn viên đóng vai con gái có tính cách hoạt bát hoặc phóng đãng đanh đá.
Nàng cũng không phải người yêu thích ca hát,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-linh-dac-cong-phuong-muu-thien-ha/3174095/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.