Trước đó không quỳ lạy, là bởi vì còn chưa kịp thì đã bị xua đuổi khắp nơi, bây giờ người ta khai rõ thân phận sáng chói, là dân chúng, sẽ không có đạo lý không quỳ.
Trong lúc nhất thời, một đám rầm rầm quỳ xuống, mọi người đồng thanh kêu to:
"Hạo Vương điện hạ thiên tuế, thiên thiên tuế!"
Mắt Như Thương sáng lên, hoàng tử sao? Đây đúng là một thu hoạch ngoài ý muốn!
Trên đường cái, tất cả dân chúng đều quỳ xuống, nhưng không có nghe được vị Hạo Vương điện hạ kia gọi đứng lên.
Không gọi đứng lên, cũng chỉ có thể sẽ tiếp tục quỳ.
Nhưng vẫn có ba người chưa quỳ, một người là Cô Độc Chứng, một người là Tần Như Thương, một người khác nữa là Quỷ Đồng.
Bọn họ không quỳ cũng nằm trong dự đoán, Hạo Vương cũng không có ra vẻ tức giận bao nhiêu.
Hắn chỉ nhìn thẳng Cô Độc Chứng đã đi trở lại bên cạnh Tần Như Thương một lúc, sau đó lại mở miệng nói:
"Ta cần phải gọi ngươi là thái tử tương lai! Đại ca?"
Lời nói này thật có ý tứ, Như Thương không nghĩ tới đối phương lại có thể đơn giản không tính toán liền chứng thật thân phận của Cô Độc Chứng như thế.
Nàng nghĩ rằng Đông Thục rất có thể liều chết không thừa nhận, hoặc là khi nhìn thấy hoàng đế tương lai, vị hoàng tử này không chừng sẽ tính sổ Cô Độc Chứng đi.
Nhưng đối phương lại hoàn toàn làm ngược lại đạo lý đó, vừa bắt đầu liền nhận thức vị ca ca này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-linh-dac-cong-phuong-muu-thien-ha/3173952/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.