Mọi người đều đồng ý lời đề nghị này, nhưng Như Thương vừa đi tới bên cạnh mặt nước thì từ đáy lòng dâng lên một loại cảm giác thương tâm.
Tại sao nàng càng ngày càng cảm thấy hy vọng tìm được Dược Vương hết sức mong manh?
Không tìm được Dược Vương thì không cứu được Tiêu Phương, nếu như không cứu được Tiêu Phương, vậy thì những chuyện nàng đã làm có ý nghĩa gì?
Nàng nhìn về phía Cô Độc Chứng, vẻ mặt hắn vẫn là không biểu cảm, cứ đi thẳng giữa sông..
Như Thương đột nhiên cảm thấy mọi thứ bản thân làm đều là một sai lầm!
Nếu nàng không đi tìm những thứ gọi là đáp án và chân tướng, vậy có phải nàng và Tiêu Phương hai người có lẽ sẽ rất an nhàn mà sống ở Nhàn Nhã Sơn Trang hay không, sau đó cùng nhau đến Ẩn Nguyệt Lâu tiếp tục đi làm thêm vài cái nhiệm vụ nữa. Vừa có thể giải buồn, vừa có thể đổi lấy không ít thu nhập.
Đã thấy hối hận sao?
Không có khả năng đó!
Đây là số mạng Tần Như Thương nàng cần phải trải qua, ông trời ban cho gia tộc Tần thị bản lĩnh đặc thù, thì cũng đồng nghĩa sẽ vì gia tộc này bị nguyền cả đời khó có thể thoát khỏi.
Người Tần gia không chấp nhận một sai sót nhỏ, không cho phép lừa gạt, lại càng không cho phép đần độn u mê mà sai lầm cả một đời.
Nếu chuyện ở trong lòng sinh nghi, vậy thì nhất định phải đi điều tra rõ sự thật, dù cho bên trong sự thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-linh-dac-cong-phuong-muu-thien-ha/3173899/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.