Một câu đã vạch trần ra tâm tư thiếu niên, Quỷ Đồng cũng không giấu giếm, đành phải gật đầu một cái, xem như thừa nhận.
Nàng than nhẹ, lại một lần nữa nói với thiếu niên này ——
"Ta tin tưởng ngươi! Không phải tin tưởng ngươi có thể khống chế dục vọng của mình, mà tin tưởng ngươi xem ta là đồng bạn, là bằng hữu, cho nên coi như ngươi khống chế không nổi, cũng sẽ không ăn ta!"
Mỗi một chữ trong lời nói của nàng, Quỷ Đồng đều nghe được rất rõ ràng. Nhưng mà hợp chúng lại với nhau, hắn vẫn u mê không hiểu rốt cuộc là có ý tứ gì.
Vì vậy hỏi Như Thương ——
"Tỷ tỷ, các ngươi lúc nào cũng nói tin tưởng tin tưởng! Cái ‘ tin tưởng ’ đó cuối cùng là cái gì?"
Câu hỏi này của hắn khiến cho Như Thương cũng khó đứng vững, hai người cứ như vậy đứng im lặng đối diện thật lâu, lúc này nàng mới đi lên hai bước, sau đó kéo qua một chiếc ghế nhỏ ngồi xuống, rồi nói:
"Cái gọi là tin tưởng, thật ra nó là một thứ tồn tại rất kỳ diệu, là một điều thần bí sâu xa......" Nàng vừa nói vừa hồi tưởng lại, đối với hai chữ tin tưởng, Tần Như Thương sống nhiều năm thế này, thật sự mà nói thì đây cũng là lần đầu nhìn thẳng vào nó.
"Quỷ Đồng." Nàng khẽ mở miệng, tiếp tục nói: "Ngươi biết không? Thật ra ta cũng không xác định ‘ tin tưởng ’ có phải thật sự tồn tại hay không! Vào nhiều năm trước kia, hai chữ này đối với sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-linh-dac-cong-phuong-muu-thien-ha/3173749/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.