Trong lời nói còn có chút uất ức, Tiêu Phương dừng lại, quay đầu nhìn nàng đồng thời nói:
"Nghĩ cái gì đây? Ngươi cho rằng ta vì khuyên ngươi trở về Sơn Trang, cho nên mới cố ý đem bệnh Quỷ Đồng nói thật nghiêm trọng sao?" Hắn lắc đầu: "A Thương, ta không phải người như vậy."
"Tiên sinh, ta......"
Nàng muốn nói ra, lại bị Tiêu Phương giơ tay ngắt lời.
"Ta chỉ nói lời ngay thật mà thôi." Hắn chỉ chỉ Quỷ Đồng: "Tình trạng của hắn quả thật là như vậy, nếu không kịp thời điều trị, cuối cùng sẽ có một ngày toàn thân biến thành đá, hơn nữa cho dù phát hay không phát lực, hiện tượng hóa đá cũng lan tràn ra. Đến lúc đó, đá sẽ không biến trở lại thành người!"
Lời này là Tiêu Phương nhìn về phía Tần Như Thương nói, trong giọng nói có phần nghiêm khắc, làm cho Như Thương không dám ngẩng đầu nhìn.
"Thôi!" Tiêu Phương lại lên tiếng: "Nếu hiện tại ăn uống khôi phục bình thường, tình trạng này của hắn có thể chống đỡ hơn nửa năm. Đợi có thời gian trở về Sơn Trang, ta sẽ lấy cho hắn chút dược đến, ăn mỗi ngày, đảm bảo dần dần có thể loại bỏ được mùi vị người chết trong cơ thể, đồng thời cũng giải được hiện tượng hóa đá. Tuy rằng dùng thời gian dài chút, sợ là phải ba năm năm năm, nhưng dù sao cũng không đến mức muốn kết thúc mạng đi."
"Tiên sinh, cảm tạ ngươi." Như Thương không có ngẩng đầu, trong lòng cảm thấy hổ thẹn, nhỏ giọng nói ra một câu.
Nàng không nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-linh-dac-cong-phuong-muu-thien-ha/3173717/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.