Theo bản năng đưa mắt nhìn qua chỗ cô độc chứng, muốn cầu xin giúp đỡ từ nơi chủ nhân, nhưng lại thấy cô độc chứng đang ngửa mặt nhìn trời, giống như trong đại mạc chỉ có một mình hắn, cái gì cũng không để ý.
Như Thương phỏng chừng vẫn còn đang ngủ trong lều, đó là gian phòng đặc biệt của nàng, ngoại trừ Tiêu Phương mỗi ngày đều hành châm chữa thương cho nàng, lúc khác ai cũng không được vào quấy rầy, để cho nàng an tâm nghĩ ngơi.
Hài tử có chút xấu hổ, muốn đứng dậy bỏ đi.
Hắn quyết định cách xa không tiếp cận Tiêu Phương, người này vừa nhìn nho nhã yếu đuối nhưng hơi thở lại quá mạnh mẽ, có đôi khi làm cho hắn sợ hãi.
Nhưng hắn còn chưa kịp đứng dậy, Tiêu Phương đột ngột lên tiếng, gọi người dừng lại.
Hắn nói ——
"Ngươi gọi là Quỷ Đồng sao!" Thấy Quỷ Đồng sững sờ, vẻ mặt không biết làm sao lại càng không biết nên trả lời như thế nào, liền nói tiếp: "Là A Thương nói cho ta biết."
Lúc hắn nói chuyện, chợt vươn tay thăm dò về phía trước mặt Quỷ Đồng.
Điều này làm cho Quỷ Đồng vô cùng khẩn trương, muốn tránh, nhưng giống như ma xui quỷ khiến lại ngồi không nhúc nhích.
Cũng không biết vì sao vừa nhìn thấy Tiêu Phương, thì có một loại cảm giác khiến cho lòng người yên tĩnh.
Cho nên khi đối phương đưa tay sờ về phía bản thân, tuy rằng không thoải mái nhưng cảm thấy hắn cũng không có ác ý.
Tiêu Phương dĩ nhiên không có ác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-linh-dac-cong-phuong-muu-thien-ha/3173704/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.