Lần này, do quỷ hài tử ở trước dẫn đường đi về hướng cửa cầu thang. Hài tử hàng năm sinh hoạt ở trong bóng tối đã sớm thích ứng, đối với hắn mà nói, nơi này so với dưới bầu trời rải đầy nắng chói không có gì khác biệt.
Rất nhanh liền đến được cửa thông gió trong tầng lầu, Như Thương nheo mắt, cố gắng để hai mắt nàng trong thời gian ngắn nhất thích nghi với ánh sáng.
Vẻ mặt và động tác Cô Độc Chứng cũng làm giống như nàng, chỉ có hài tử kia là không giống. Hắn hình như không cảm thấy có gì khó chịu, ngược lại giống như là ngựa quen đường cũ đi giữa không gian, thẳng hướng đến phía dưới cửa thông gió rồi đứng lại. Sau đó ngẩng đầu lên mở rộng hai cánh tay, rất thoải mái duỗi duỗi thân người.
Thị lực Như Thương và Cô Độc Chứng cũng khôi phục rất nhanh, nàng lên tiếng nói trước:
"Ngươi quả thực rất lợi hại, hai mắt hoạt động thật tự nhiên!"
Vừa nói người cũng đồng thời đi về phía quỷ hài tử. Đến chỗ có ánh sáng sáng, chuyện thứ nhất nàng muốn làm chính là, nhìn hài tử này một chút lớn lên có hình dáng gì. Thấy nàng đến gần, hài tử hình như cũng hiểu được ý tứ của nàng.
Vì vậy chủ động xoay người, cũng không nói chuyện, đưa mặt nhìn về phía Như Thương và Cô Độc Chứng, để bọn họ xem cho rõ ràng. Đối với diện mạo của quỷ hài tử, thật ra trong lòng Như Thương đã sớm có chuẩn bị.
Ở trong hoàn cảnh ác liệt, người lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-linh-dac-cong-phuong-muu-thien-ha/3173649/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.