Như Thương trong lòng run sợ, nhưng chớp mắt một cái hình như đã nghĩ ra được điều gì, nhưng ý nghĩ cũng không rõ ràng.  
Nàng theo bản năng nghiêng đầu nhìn Cô Độc Chứng, thấy hắn dường như có chút ngẩn người, sau đó lại rơi vào suy nghĩ.  
Qua một hồi lâu, hai người cùng nhìn về phía đối phương lần nữa, rồi đồng thời thốt lên: 
"Có hai loại khả năng!"  
Sau đó Cô Độc Chứng im lặng, Như Thương tiếp tục nói:  
"Loại thứ nhất, hắn thật sự biến mất trong không khí!"  
Cô Độc Chứng lại tiếp lời:  
"Loại thứ hai… Vừa rồi xương người đánh trúng không phải là vách tường, mà là cơ thể của hắn."  
Hai cái suy đoán như vậy làm cho người ta rợn cả tóc gáy, hạng người gì lại có thể vô cớ biến mất trong không khí?  
Chẳng lẽ hài tử đúng như lời người Tây Dạ nói, không phải là người mà là quỷ?  
Nếu không phải như vậy, thì có ai có thể làm cho bản thân cứng rắn giống như đá? Còn nữa, quần áo của hắn đâu?  
Ban nãy lúc đánh nhau nàng rõ ràng chạm được vật liệu may mặc trên người của hắn, tuy rằng không thấy rõ là kiểu dáng gì, nhưng hắn đúng là có mặc y phục, điểm này thật không thể nghi ngờ.  
Nghĩ vậy, Như Thương dùng chân trái nhẹ nhàng tìm kiếm phía trước, mãi một lúc, cuối cùng tiếp xúc được mảnh đất trống đã từng đánh nhau.  
Chợt nhận thấy có thứ gì đó cản bước chân, nàng vội vàng rút chân về, nán lại một lúc thấy không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-linh-dac-cong-phuong-muu-thien-ha/3173624/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.