Phượng Ngâm Sương đầu hơi trầm xuống, hai tròng mắt bỗng nhiên mở ra, đập vào mắt một mảnh màu đỏ tươi, cay cay khoé mắt.
Đây có phải là lối vào âm phủ không? Khi còn bé nghe tổ mẫu nói, người chết về sau hồn phách sẽ đi tới âm phủ, nơi đó mọc đầy từng mảng lớn Bỉ Ngạn Hoa hướng dẫn vong linh lui tới
Đến lúc đó đi qua cầu Nại Hà, uống canh Mạnh Bà, từ bên bờ sông Vong Xuyên nhảy xuống liền có thể quên đi chuyện cũ, một lần nữa tiến vào Luân Hồi chuyển thế đầu thai.
Không, nàng không thể quên, trong lòng nàng có hận ý ngập trời như vậy, còn có tính mạng bảy mươi hai người Phượng gia, nàng chết cũng không thể quên!
Khi nàng tận mắt nhìn thấy người thân của mình bị chém đầu mà nàng lại bất lực, thống khổ như vậy quả thực không cách nào dùng ngôn ngữ biểu đạt.
Nàng thật hận, trước khi chết không thể tự tay đâm chết tên súc sinh Nam Ngự Thiên kia, để báo thù cho cả gia tộc Phượng gia của nàng!
Lúc này, đột nhiên truyền đến một tiếng "Kẹt kẹt", cửa lập tức bị đẩy ra, tiến vào là một tiểu nha hoàn mặc váy hồng phấn búi tóc đôi.
Phượng Ngâm Sương nhìn nàng, nhịn không được đỏ hốc mắt, đây là thị nữ bên cạnh nàng Nhược Thủy.
Nhược Thủy với nàng từ nhỏ cùng nhau lớn lên, tuy là chủ tớ, lại tình như tỷ Muội, đối với nàng cực kì trung thành.
Nàng gả cho súc sinh Nam Ngự Thiên kia, Nhược Thuỷ cũng làm của hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-khuynh-thien-ha-phuong-ngam-suong-quan-mac-tran/2450481/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.