“A! Hoàng hậu nương nương, người mau đến đây xem.” Lập tức có một tiếng thét chói tai đột nhiên vang lên trong Phượng Ý cung. “Mới sáng sớm, làm ầm làm ĩ cái gì vậy?” Mai cô cô bước ra khỏi cung điện, nghiêm giọng quát lớn với người ở bên ngoài. Cung nữ bị quát lớn sợ hãi rụt cổ, sau đó chỉ vào cái giếng nước ở bên cạnh Phượng Ý cung. “Cô cô, xảy ra chuyện rồi, hình như là trong giếng nước có người chết đuối.” Lúc này, Từ hoàng hậu vừa mới mặc y phục xong xuôi, bước ra khỏi điện, nhíu mày nhìn tiểu cung nữ đó. “Ngươi vừa mới nói cái gì, có người chết đuối trong giếng nước?” “Nô tỳ không dám nói láo, lúc nãy nô tỳ định đến đó múc nước tưới hoa, nhưng mà lại phát hiện hình như là ở bên trong có người, cũng không biết là bị thương trước khi chết hay sao đó, nước ở trong giếng đều bị nhuộm đỏ cả rồi. Người... người đó không cử động, rất đáng sợ.” Nói xong, tiểu cung nữ còn run lên một cái, vô cùng sợ hãi. Mai cô cô nhận ra tiểu cung nữ này, bình thường làm việc lanh lợi, lá gan cũng không nhỏ, nhìn bộ dạng hiện tại chắc có lẽ là đã thấy thứ không nên thấy. Bà ta quay người lại nói với Từ hoàng hậu: “Nương nương, để nô tỳ đến đó xem.” Cả đêm nay tinh thần của Từ hoàng hậu đều không tập trung, sắc mặt vốn dĩ không tốt, cho nên không muốn nhiều lời, chỉ ừ nhẹ một tiếng. Mai cô cô gan dạ bước tới, chỉ là vừa mới cúi đầu nhìn trong giếng nước thì sắc mặt liền bị dọa đến tái nhợt, vội vàng lui lại. Mai cô cô là người vẫn luôn đi theo bên cạnh Từ hoàng hậu, sao Từ hoàng hậu có thể không biết bà ta có tính tình gì? Bây giờ nhìn thấy bà ta như vậy, liền biết quả nhiên là nước ở trong giếng có vấn đề. “Để bổn cung xem.” Từ hoàng hậu trầm giọng nói. Lúc này, Mai cô cô liền xoay người ngăn cản: “Nương nương, đừng... vật đó thật sự rất đáng sợ.” “Tránh ra, bổn cung là lục cung chi chủ, chẳng lẽ còn bị hù dọa ở trung cung của mình?” Từ hoàng hậu đẩy Mai cô cô ra, bước lên mấy bước đi đến bên cạnh giếng nước, nhìn xuống dưới. Chỉ nhìn thấy đúng là trong giếng nước có một người đang trôi nổi, thoạt nhìn liền thấy mặc y phục thái giám. Mặt của hắn ta đối diện với miệng giếng, mắt bị người khác móc ra nhét vào cái miệng bị tét, vừa ghê rợn... lại đẫm máu... Dường như là Từ hoàng hậu nghĩ tới cái gì đó, sắc mặt đột nhiên thay đổi, vô thức lùi lại. Mai cô cô cho rằng bà ta cũng bị dọa giống như mình, lúc này mới đỡ Từ hoàng hậu. “Nương nương, vẫn nên để người xử lý thi thể của thái giám này.” Từ hoàng hậu giơ bàn tay run rẩy chỉ vào cái giếng nước. “Mai cô cô, lẽ nào ngươi... không nhận ra thái giám này là ai?” Mai cô cô vừa mới nhìn có một chút thì liền bị dọa lui chân, có thể nói là căn bản không nhớ tướng mạo của tên thái giám này. Từ hoàng hậu lại nói một lần nữa: “Lúc yến hội đang được tổ chức, chính là tiểu thái giám này đã lén lút đến truyền tin cho bổn cung, nói là thất hoàng tử phi đến Thanh Y điện.” Sau khi Từ hoàng hậu nói như vậy, lúc này Mai cô cô mới nhớ tới, biểu cảm trên mặt cũng vô cùng khó coi. Thái giám mật báo không phải là Từ hoàng hậu cố ý sắp xếp, mà là đột nhiên xuất hiện. Sau đó Từ hoàng hậu đã điều tra, biết tên thái giám này gần đây bởi vì đánh bạc cho nên thiếu bạc, lại làm việc ở ngự hoa viên, nhìn thấy Tô Diễm đến Thanh Y điện thì liền lấy cái này ra để có quả ngọt. Cũng bởi vì vậy, lúc đó Từ hoàng hậu không suy nghĩ gì nhiều. Có ai mà biết được tiểu thái giám này lại cứ thế mà chết, còn chết trong giếng nước ngoài cung điện của mình. “Mai cô cô nhanh lên, thừa dịp lúc người khác chưa biết tới tên thái giám này, đi xử lý đi, nhanh lên.” “Vâng, nương nương đừng nóng vội.” Chuyện thái giám ở bên đây vẫn còn chưa xong, đã có người đến Phượng Ý cung báo tin.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]