Chuyện ngoài ý muốn này phát sinh quá nhanh, thời điểm Hoa Ngu nhìn đến thì vó ngựa chỉ còn cách nàng một chút.
Sắc mặt nàng đại biến, lúc này bất chấp mọi thứ, theo bản năng cuộn người lại, ra sức né tránh vó ngựa của ngựa điên.
" Tê!" Phía sau nàng là đống mảnh vụn của quán trà, lăn một cái, mảnh vụn phía dưới cứa vào, cánh tay nhất thời truyền đến cảm giác đau đớn nóng rát.
" Phịch!" Hoa Ngu bất chấp thương thế trên tay, vội ngẩng lên nhìn con ngựa điên kia, lại thấy ngựa điên bởi vì mất đi lí trí mà đâm vào vách tường bên cạnh.
Một cú này, đầu ngựa chảy đầy máu tươi, cả thân mình nó lắc lư một chút, miệng sùi bọt mép, cứ vậy mà nặng nề ngã xuống, rốt cuộc bất động.
" Đồ của ta a!"
" Nương!"
" Nha nha, không có việc gì đi?"
Bên cạnh một đống người khóc nháo kêu rên, còn Hoa Ngu ngã ngồi trên mặt đất, nàng đứng lên, nhíu mi liếc mắt nhìn con ngựa kia một cái, lại phát hiện trên bụng ngựa có điểm lóe sáng, là một chủy thủ khảm đầy bảo ngọc.
Hoa Ngu sắc mặt khó coi, đúng là có người khiến con ngựa kia điên lên?
" Ha ha ha!" Đang nghĩ ngợi, lại thấy cách đó không xa, có một đám người vây quanh hai thiếu nữ đang đi tới.
Cầm đầu là một người mặc kỵ trang màu đỏ, khuôn mặt xinh đẹp, trong tay còn có một cây mã tiên. (roi ngựa)
Mà đi theo phía sau nàng, lại là một nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-chin-nghin-tuoi-hoang-phi-cuu-thien-tue/2255349/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.