Dương Thải Y bên cạnh hắn, cũng đã nhẫn nại cực độ.
Ả không nhìn thấy Hoa Ngu, còn tưởng rằng Chu Lăng Thần vì bảo hộ Hoa Ngu, mà không đem hắn vào cung.
Sao có thể như thế được? Cả đời ả chưa bao giờ phải chịu qua sỉ nhục như vậy!
" Hoàng thương!" Dương Thải Y từ trên ghế đứng dậy, lập tức quỳ giữa điện.
" Thải Y, đứa nhỏ ngươi làm sao vậy?" Ả đột nhiên làm vậy, khiến Đức phi ở phía trên giật mình, nhíu mi hỏi.
" Hoàng thượng, thỉnh Hoàng thượng vì Thải Y làm chủ a!" Dương Thải Y hít hít mũi, cứ như vậy mà khóc lóc kể lể.
" Làm sao vậy?" Thuân An đế ngồi trên điện, hình như có chút không kiên nhẫn, trước mắt hắn hầu như là một mảng mơ hồ, căn bản không nhìn thấy Dương Thải Y.
Đừng nhìn Dương Thải Y bình thường ương ngạnh, ở đây trước mặt quý nhân, lại hoàn toàn là một bộ dáng đoan trang.
" Hoàng thượng, nương nương, mặt của Thải Y bị hủy!" Ả không nói nguyên nhân, chỉ là ngẩng đầu lên, cho người trong điện nhìn thấy thương thế.
Sưng đỏ trên mặt đã lui đi không ít, nhưng nhẫn của Hoa Ngu vẫn lưu lại vài đạo vết tích, cực kỳ rõ ràng, hơn nữa trước khi đến đây đã cho người xử lý qua, thoạt nhìn, phải nói là bị hủy dung luôn!
" Lớn mật!" Hoàng thượng còn chưa lên tiếng, Đức phi đã nổi giận trước. " Là kẻ nào hạ thủ? Lại đem dung mạo của một cô nương phá hủy như vậy!"
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-chin-nghin-tuoi-hoang-phi-cuu-thien-tue/2255329/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.