" Bổn vương không muốn nghe."
Hoa Ngu:???
Vậy nàng đi được chưa??
" Thời điểm bổn vương tắm, không thích nói việc khác." Chu Lăng Thần nhìn nàng, tựa tiếu phi tiếu.
"... Vậy nô tài ra bên ngoài chờ Vương gia."
" Không có người hầu hạ, bổn vương lại bị liệt, ra khỏi thùng tắm như thế nào?"
Thái dương Hoa Ngu có chút giần giật, vậy ngươi vào kiểu gì?
" Cái này thì nô tài đi gọi Lưu đại nhân."
" Bổn vương không thích nam nhân khác nhìn thấy thân thể của mình." Chu Lăng Thần nhíu mi.
" Chẳng phải nô tài là nam nhân sao?!" Hoa Ngu cắn môi.
" Ngươi là thái giám."
Hoa Ngu có chút nóng nảy:
" Để nô tài gọi mấy tỳ nữ đến hầu hạ Vương gia."
Ai ngờ Chu Lăng Thần nghe được mấy lời này, trong nháy mắt cả mặt trầm xuống, lạnh như băng mà liếc nhìn nàng:
"Miễn!"
" Vương..."
" Đi ra ngoài!" Hoa Ngu còn muốn nói cái gì, nhưng nam nhân hỉ nộ vô thường trước mặt này lại trực tiếp hạ lệnh đuổi nàng ra ngoài.
Nàng sờ sờ mũi, đúng là biến thái, trước đó còn trêu đùa người ta, chớp mắt cái đã thay đổi sắc mặt.
Bất quá nàng cầu còn không được, cũng không chờ Chu Lăng Thần nói gì thêm, lập tức phi ra khỏi nội thất sương khói mập mờ.
" Vào đi." Đợi đến lúc Chu Lăng Thần một lần nữa gọi nàng, Hoa Ngu cũng sắp ngủ.
Nghe được thanh âm Chu Lăng Thần, lúc này mới giật mình một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-chin-nghin-tuoi-hoang-phi-cuu-thien-tue/2255317/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.