Chu Lăng Thần nói một câu đó, rồi cũng không hỏi về Hoa Ngu nữa.
Trong lúc này, Lưu Hành vẫn thấy ngốc.
Thế, cuối cùng là Hoàng thượng và Hoa công công đã làm cái gì?
Nhưng mà nghi hoặc của hắn, chắc chẳng có ai trả lời rồi.
.....
Ngày kế, không biết vì sao Hoa Ngu không xuất hiện trên triều, thậm chí cũng không đến hầu hạ bên người Chu Lăng Thần.
Đám quan viên thấy vậy, còn tưởng rằng Hoa Ngu bị Chu Lăng Thần xử phạt. Giống như một tín hiệu, cùng lúc mấy chục người đứng ra buộc tội Hoa Ngu.
Chu Mặc Ngân đứng một bên không nói gì, còn Chu Duệ làm một vẻ mặt xem kịch vui.
Cả hai đều muốn nhìn xem Chu Lăng Thần bị triều thần đẩy vào góc chết.
Đặc biệt là Chu Mặc Ngân, hắn không ngờ Hoa Ngu lại làm ra chuyện như vậy. Không những thế, lại còn để Chu Hành tự mình mang thi thể về.
Hoa Ngu càng ngày càng không chịu khống chế.
Nhưng tại sao nàng lại không sợ hãi, có phải hay không Chu Lăng Thần đã biết thân phận của nàng?
Nghĩ đến khả năng này, hắn liền không thể khắc chế thô bạo trong lòng. Cho nên chuyện này hắn không tính xen vào.
Trên triều cãi cọ ồn ào, cơ hồ mười mấy quan viên đều yêu cầu xử tử Hoa Ngu, nói sự tồn tại của Hoa Ngu là bôi đen Túc Hạ, cầu xin Chu Lăng Thần không dụng người này, tránh loạn bộ trật tự triều đình. Từ đầu đến cuối, Chu Lăng Thần ngồi phía trên, khuôn mặt tuấn mỹ căn bản không nhìn bất luận hỉ nộ gì.
Khí thế đám quan viên càng thêm tăng vọt.
Mãi đến khi bọn họ bắn hết nước bọt, Chu Lăng Thần mới nhàn nhạt mở miệng:
" Nói xong rồi? "
" Hoa Ngu là Đại thống lĩnh Điện Tiền Tư do trẫm thân phong, đừng nói là giết Chu Viêm, dù giết cả Chu Hành, cũng có thể. "
Chu Lăng Thần vừa dứt lời, cả triều đều im lặng.
" Lạch cạch! "
Hắn ném mấy cái tấu chương trước mặt xuống. " Đây là chứng cứ Điện Tiền Tư đưa lên, lấy một tội của Chu Hành và Chu Viêm trong này, cũng đủ để trẫm tru di cửu tộc Chu gia! "
Mấy tên quan lại vừa rồi nói hăng say giờ đây cứng ngắc, không ai dám tiến lên nhặt mấy cái tấu chương kia. Bọn họ đều không ngờ Chu Lăng Thần sẽ có thái độ như vậy.
Rốt cuộc Hoa Ngu cũng không xuất hiện.
Không chỉ thế, Chu Lăng Thần liền một lúc ban xuống ba đạo thánh chỉ. Một là ban chết cho Chu Hành, hai là giáng chức những quan viên nhảy ra buộc tội Hoa Ngu. Ba là khen thưởng Hoa Ngu, tuy không thăng cấp, nhưng lại được ban thưởng nhiều thứ quý.
Mấy đạo thánh chỉ này vừa ban ra tức khắc làm người ta hiểu được thái độ của Chu Lăng Thần.
Không những che chở, mà còn che chở đến cực điểm!
Chân thật đến mức khó tin.
Đám quan viên bị giáng chức đồng loạt tái mặt, nhưng lại không thể làm gì.
Trận chiến này, Hoa Ngu thậm chí còn không lên sân khấu, liền đại thắng.
Ngoài ra cũng khiến nhiều người thấy được, Chu Lăng Thần khác hoàn toàn Thuận An đế.
Kinh thành ồn ào huyên náo, đối với việc đương kim thánh thượng trọng dụng gian thần, dám giận nhưng không dám nói.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]