Vạt áo phiêu phiêu, hơn nữa vẻ mặt quạnh quẽ của nàng ta tạo nên một cảm giác cao quý khó nói nên lời.
" Tính ra Giang tiểu thư đúng là có năng lực, nghe nói hôm nay cả Sở vương và Hằng vương đều đến cổ vũ cho nàng. " Dung Triệt nhìn xuống dưới vài lần, nhẹ cười nói.
Giang Tố Vân ở kinh thành rất có danh tiếng, nhưng hắn không thích loại nữ nhân này. Mà nói đi cũng phải nói lại, chẳng phải nữ nhân phải kiều mị mới có hương vị sao? Tựa như... người nào đó vậy!
Khoan, khoan!!
Dung Triệt giật mình một phát, thiếu chút nữa bị ý nghĩ của mình hù chết. Hắn có điên không mà lại cảm thấy thái giám đáng chết kia có mị lực?! Hắn đã quên ai là người để sói đuổi hắn chạy mười vòng quanh Ung Thân vương phủ?! Điên thật rồi điên thật rồi điên thật rồi!!
" Thật ra nàng rất nỗ lực. " Bạch Ngọc Hằng không mặn không nhạt nói.
" Nỗ lực cái gì, trước đây thì muốn leo lên Ung Thân vương, bây giờ Chu Lăng Thần đã lên đại vị, chắc trong lòng nàng cũng hận đứt ruột rồi! " Đột nhiên bên cạnh vang lên một âm thanh khác.
Bạch Ngọc Hằng và Dung Triệt đồng thời quay lại liền thấy Chu Mặc Ngân âm trầm đi đến cạnh bọn họ.
" Điện hạ! " Hai người Bạch, Dung khom mình hành lễ.
" Được rồi. " Chu Mặc Ngân không kiên nhẫn mà phất tay, chỉ quét mắt xuống phía dưới một cái rồi hỏi: " Hằng vương còn chưa đến? "
Hôm nay hắn tới đây cũng không phải vì Giang Tố Vân, mà là Chu Duệ hẹn hắn gặp mặt ở chỗ này.
Thái độ Chu Mặc Ngân đối với Chu Duệ có phần phức tạp, mặc kệ thế nào, hai người tranh đấu nhiều năm như vậy cuối cùng lại nhảy ra một Chu Lăng Thần. Từ đó chả hiểu sao quan hệ hai bên lại hòa hợp không ít. Quả nhiên địch nhân của địch nhân là bằng hữu.
Đạo lý này, từ cổ chí kim luôn bất biến.
" Hằng vương dù sao cũng là tỷ phu của Giang tiểu thư, cả hai mà cùng nhau xuất hiện, chỉ sợ không được tốt. " Dung Triệt cười như không cười mà nói.
Không phải ai cũng bị Giang Tố Vân làm cho thần hồn điên đảo. Hắn coi như tương đối kỳ quặc, không những không có bất kỳ mê luyến gì đối với Giang Tố Vân, thậm chí còn vì cách làm của Giang Tố Vân mà chán ghét nàng ta.
Thân là tiểu di tử*, lại không biết tự giác, thông đồng với Hằng vương lâu như vậy, ai mà biết đã làm ra những chuyện gì?
*em vợ
Nữ nhân như này, ngoài mặt còn ra vẻ thanh thuần tiêu dao, mong ngóng tìm nam nhân để trông cậy.Đối với Dung Triệt, cũng chỉ có đám người mù mới thấy Giang Tố Vân là tiên nữ!
" A Triệt! " Bạch Ngọc Hằng hơi nhíu mày, Dung Triệt không nên thong thả mà nói ra mấy lời này.
Dung Triệt sờ sờ mũi, vẫn giữ nguyên nụ cười.
" Giang gia Tố Vân, gặp qua các vị. " Bên dưới bỗng nhiên sôi sục. Ba người nhìn xuống thì thấy Giang Tố Vân đã ung dung bước lên đài, hành lễ với mọi người.
Từ trước đến nay Giang Tố Vân vẫn luôn thanh cao, ngày thường còn ít khi nói chuyện với người khác, chứ đừng nói mềm mại hạ mình hành lễ.
Một đám công tử ca phía dưới hưng phấn không thôi.
" Xì! " Dung Triệt không nhịn được trào phúng ra tiếng, hắn cực kỳ chán ghét mấy kẻ hay làm bộ làm tịch.
Đang nghĩ ngợi, Hằng vương Chu Duệ đã đi vào Bạch Ngọc các.
" Bổn vương đi vào trước, chờ Hằng vương tới bảo hắn vào đây. " Nhiều ngày nay tâm tình Chu Mặc Ngân không tốt, càng không có hơi đâu ở chỗ này mà xem tiên tử.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]