" Ngươi nói hươu nói vượn cái gì!? " Chu Duệ vừa mới lửa giận ngùn ngụt lập tức trở nên kinh hoảng. Không chỉ có kinh hoảng mà còn thất thố. Lời của Hoa Ngu, quả thực đã nắm thóp được hắn.
Lưu đại nhân kia là người của hắn, nếu tham ô mà Chu Duệ không dính dáng đến, tuyệt đối không có khả năng. Hắn từ trước đến nay vẫn luôn muốn ngồi lên vị trí kia, mà phàm là làm đại sự, không có tiền thì không thể thành công. Thượng vị, thì phải cần tài lực thế nào chứ!?
Không có chuyện Thuận An đế cho hắn nhiều tiền như vậy, cho nên muốn có, phải tự xoay xở. Khi Lưu đại nhân chết, hắn vô cùng bực bội, cảm giác chính Hoa Ngu đã phá hư chuyện của mình. Từ lúc đó, hắn đã muốn xuống tay với Hoa Ngu.
Chỉ là sau sự việc của Chu Hành, hắn nhận được tin của Cố Nam An, bảo hắn không được manh động, trước mắt Hoa Ngu có gan hành sự, tất nhiên là có phần của Chu Lăng Thần. Nếu hắn xúc động làm ra chuyện gì, thì chính là đem đầu đặt vào tay Hoa Ngu!
Hắn nhịn, nhưng nhịn không có nghĩa mọi việc không tồn tại. Đặc biệt sau khi Hoa Ngu nhắc tới khiến hắn lâm vào hoảng loạn.
" Có phải nói bậy hay không cũng chỉ có Vương gia mới biết được, chẳng qua nếu nô gia mà là Vương gia, đương nhiên sẽ không vào lúc này mà chọc vào Điện Tiền Tư đâu. "
Hoa Ngu vừa nói, vừa cười thật tươi với Chu Duệ. Hàm răng trắng kia, không hiểu sao khiến người ta lạnh toát.
" Hoàng thượng ban cho nô gia Thượng Phương Bảo Kiếm, chính là không nói đạo lý a! (?)" Nàng vẫn ung dung nhìn Chu Duệ. Thấy sắc mặt hắn thay đổi đủ kiểu, cuối cùng là đen thui như đáy nồi, thái dương nổi gân xanh, hiển nhiên là bị nàng chọc giận. Nhưng Chu Duệ lại không động thủ với Hoa Ngu.
Đừng nói động thủ, ngay cả một câu hắn cũng không nói.
Tính tình người trước mắt, thật sự rất khó để nắm bắt. Chu Duệ không thể xác định, nếu hôm nay hắn thật sự đối đầu với Hoa Ngu, cẩu thái giám này có khi còn dùng Thượng Phương Bảo Kiếm được ngự tứ để chém đầu hắn!
Người khác có thể không, nhưng Hoa Ngu thì phải xem chừng.
Hắn là Vương gia, là hoàng thất, Hoa Ngu giết hắn khẳng định cũng không thể chạy thoát, nhưng một kẻ tiện mệnh như Hoa Ngu, sao có thể so với mạng của hắn.Chu Duệ chỉ có thể nhẫn nại, phân nửa lý do, là bởi vì Hoa Ngu nắm rõ chân tướng việc tham ô.
" Vương gia vẫn nên suy tính cẩn thận, thế nào mới là tốt nhất. Kỳ thật nô gia vẫn còn tốt tính chán, ít nhất không phải là loại người thích giết chóc, Vương thấy có đúng không?" Hoa Ngu nhìn qua nhìn lại hắn một lượt, vô cùng vừa lòng mà gật đầu, còn tiến đến cạnh Chu Duệ, nhẹ nhàng vươn tay mà vỗ vỗ vai hắn.
Chu Duệ nhìn nàng, tuy rằng thấp hơn hắn nửa cái đầu nhưng khí thế lại cực kỳ cường đại.
Chiều cao như vậy mà vỗ vai hắn thì có chút buồn cười, nhưng vào tay Hoa Ngu, lực uy hiếp bức người khiến không ai dám nhìn thẳng vào nàng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]