- Nàng cảm động, tay chạm vào chiếc nhẫn trong không gian mặc y phục vào sau đó lấy cây đao nhỏ lúc trước ra cúi mặt ấp úp nói.
" Xin lỗi vì để chàng phải lo lắng như thế, để chàng phải đi tới tận đây đón ta, ta có một món quà tặng chàng coi như là lời xin lỗi."
- Hắn quay đầu lại nhìn thấy trên tay nàng cầm một thanh chủy thủ có một cái vỏ bên ngoài, phần tay cầm có đính một viên lam ngọc nhìn cực đẹp, hắn cầm lấy thanh chủy thủ mở vỏ ra thì đã cảm nhận được một đường sắc bén một tia sáng lướt qua mắt hắn một cây chủy thủ bằng sắt mà lưỡi chủy thủ lại là màu trắng quả là quý hiếm, hắn cầm lấy thanh chủy thủ nhét vào trong thắt lưng rồi nhìn kẻ bên cạnh đang ấp úp kia gõ đầu một cái.
" Là lỗi của ta mới đúng, là ta không bảo vệ tốt cho nàng, để nàng phải lưu lạc tới nơi đất khách quê người này."
- Hắn vừa ôm nàng vào lòng, thì có một giọng nói từ ngoài cửa vọng vào.
" Thư Anh, hoàng hậu gọi cô đó."
- Nàng nghe thế lập tức đáp lại.
" Ừm tôi sẽ ra ngay."
- Hắn nhìn nàng, có chút không hiểu hỏi.
" Thư Anh, là sao?"
- Nàng cười, phải nằm nhặt lấy cái áo dưới đất mặc vào đi đến của cánh cửa rồi nói.
" Đó là tên giả ta dùng để ngụy trang ở đất nước này, ta phải đi gặp hoàng hậu xứ Assyria đã, chàng cứ yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-ai-cap/2891442/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.