Bính Dần kỳ sĩ cười nói:
- Thiên cơ bất khả lậu.
Lệnh Hồ Bình ngạc nhiên hỏi:
- Cả A Bình mà thúc thúc cũng không cho hay được ư?
Bính Dần kỳ sĩ gật đầu cười đáp:
- Đúng thế! Bất cứ ai cũng không biết được. Ngươi cũng như Nhạc lão tửu quỷ và Cái Bang chẳng ai ra ngoài thể lệ đó.
Lệnh Hồ Bình hỏi:
- Không ai được biết cẩm nang diệu kế của Thượng Quan thúc thúc thì làm thế nào để hiệp lực với thúc thúc được?
Bính Dần kỳ sĩ đáp:
- Diệu kế này của Thượng Quan thúc thúc chẳng cần ai trợ lực hết.
Lệnh Hồ Bình hỏi:
- Cả Nhạc lão tiền bối cũng vậy hay sao?
Bính Dần kỳ sĩ đáp:
- Phải rồi!
Lệnh Hồ Bình hỏi:
- Thượng Quan thúc thúc nói thế là dù bao nhiêu nhân thủ của đối phương tới nơi, một mình thúc thúc cũng đủ đối phó chăng?
Bính Dần kỳ sĩ thản nhiên đáp:
- Hay lắm! Hay lắm! Kiểu bọc tơ lấy nhặng này thằng lỏi giữ lại để lần sau dùng vào người khác.
Lệnh Hồ Bình cười ngượng thở dài. Bất cứ đối với ai, chàng cũng ứng phó được mà chỉ với bốn vị Kỳ Sĩ ở trong bảo là chàng đành chịu bó tay.
Bính Dần kỳ sĩ nói:
- Ngươi đưa cổ tay trái ra để ta coi mạch cho.
Lệnh Hồ Bình theo lời, đưa cổ tay ra. Bính Dần kỳ sĩ khẽ đặt ba ngón tay vào, nhắm mắt quan sát một lúc rôi gật đầu mở mắt ra nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-nhan-doat-phach/1882668/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.