Không hiểu hai người đang tranh chấp chuyện gì, thấy Hồ Lô Tẩu giơ tay lên, mặt đỏ như son, lớn tiếng la:
- Không được, không được! Không thể để lão ăn con này!
Bính Dần kỳ sĩ ngửng đầu lên đáp:
- Đã bảo hạ tịch bất hồi. Sao lão còn đi lại?
Hồ Lô Tẩu trợn mắt lên đáp:
- Giỡn hoài! Ai đi lại đâu?
Bính Dần kỳ sĩ hỏi:
- Đã đặït con cờ xuống lại nhấc lên mà bảo là không đi lại ư?
Hồ Lô Tẩu hỏi:
- Thế lão đã đi cờ chưa?
Bính Dần kỳ sĩ đáp:
- Thượng Quan mỗ đi hay chưa là việc của Thượng Quan mỗ. Thượng Quan mỗ còn đang nghĩ xem ăn con đó bằng cách nào?
Hồ Lô Tẩu nói:
- Lão còn nghĩ thì ta cũng còn nghĩ.
Bính Dần kỳ sĩ hỏi:
- Thế là hạ tịch bất hồi rồi.
Hồ Lô Tẩu xóa bàn cờ đi, sa sầm nét mặt nói:
- Lão xấu chơi lắm! Ta không chơi với lão nữa.
Bính Dần kỳ sĩ hỏi:
- Ô hay! Thượng Quan mỗ xấu chơi ư?
Hồ Lô Tẩu đáp:
- Dĩ nhiên lão xấu chơi rồi. Cứ coi nết đánh cờ là biết phẩm cách người. Chưa nói chuyện khác vội, nguyên về tuổi tác ta đã hơn lão rồi.
Bính Dần kỳ sĩ hỏi:
- Tuổi tác thì ăn thua gì đến chuyện đánh cờ?
Hồ Lô Tẩu đáp:
- Thôi thôi! Nói tới nói lui lão cũng không hiểu.
Bính Dần kỳ sĩ nói:
- Khó hiểu thật! Thượng Quan mỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-nhan-doat-phach/1882666/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.