Cuối thu, tiết trời se se lạnh, Ở cửa môn phía Đông có vài chiếc xe ngựa đều đều ra vào, lính gác thong dong chặn lại kiểm tra từng chiếc xe một. Trong góc tối dưới tán cây to lớn, một chiếc xe ngựa đang đậu lại như chờ đợi thứ gì đó, thấp thoáng còn có hai bóng người giống như lo lắng đi đi lại lại.
"Cái tên đáng ghét đó sao giờ này vẫn chưa tới!?".
"Tiểu Phương giờ này đã trễ lắm rồi đó, còn không đi là không kịp nhập hàng đâu!".
Tiểu Phương tử bực dọc quay sang quát người ngồi trên xe, "Dĩ nhiên là ta biết, nhưng tên kia còn chưa tới vẫn chưa đi được, ta đã lỡ hứa với hắn!".
Người thiếu niên ngồi trên xe ngựa thở dài một cái, nhẹ đung đưa chân, "Không ngờ ngươi cũng nhận lời giúp đỡ người khác đấy. Lần trước ta chỉ nhờ ngươi mua giúp hai cái bánh mè thôi ngươi cũng chửi cho ta một trận. Bây giờ lại giúp người ta chuyện lớn như vậy". Tiểu Khánh nhảy khỏi xe, đi tới huých vai tiểu Phương tử, "Chẳng lẽ ngươi thích hắn rồi sao?".
"Đừng có điên!". Tiểu Phương tử lập tức phản bác lại lời nói của người kia, thái độ hơi lúng túng.
Tiểu Khánh bật cười khanh khách, "Ta chỉ đùa thôi, đùa thôi hahaha".
Tiểu Phương tử khó chịu nhìn tên kia đang ôm bụng cười lớn, thầm rủa hắn cười đến rụng hết răng. Đứng nói chuyện qua lại một hồi, phía xa cũng xuất hiện bóng đen đang chạy về phía hai người, tiểu Phương tử vui mừng cảm tạ trời đất, cuối cùng cũng đến rồi, vội vã chạy về hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-ngu-hue/525296/chuong-52.html