*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tề Tiểu Khả ở Ngự thiện phòng trêu chọc Vân Tình vui vẻ đến nở hoa, không hề nghĩ đến lát nữa bản thân sẽ bị nở hoa thật sự.
Nơi Dụ Nguyệt uyển, từ bên trong nội điện truyền ra giọng nói thanh mảnh lớn tiếng quát tháo, cung nữ chạy ra chạy vào ai nấy mặt mày tái mét, bệ cửa cũng sắp bị giậm nát luôn rồi.
Lý Huệ mặt mày cau có dường như đang rất giận. Bên kia Lê Thục đang không ngừng gãi nơi cổ, đến nỗi nơi đó đã ửng đỏ gần như muốn chảy máu. Lê Thục phi hiện đang bị ngứa khắp mình, nàng ra sức gãi cán tay và hai bên mặt, những chỗ đó đã sưng lên, hằn rõ đường cào của móng tay. Hai bên cung nữ đang quạt liên tục cho nàng, dùng sức gió để giảm bớt cơn ngứa nhưng hình như không hề giảm mà còn khiến cho Lê Thục phi bị nặng thêm.
Lý Huệ đứng bên cạnh đã giận đến tím mặt, nàng nhìn Lê Mị giống như dã thú ra sức gãi cơ thể đến muốn tróc da tróc thịt mà cảm thấy thê thảm giùm nàng ta. "Ngự y đâu hết cả rồi! Tại sao đến bây giờ còn chưa thấy Ngự y đến!". Lý Huệ đanh giọng quát lớn.
Tất cả nô tài của Dụ Nguyệt uyển sợ hãi lập tức quỳ rạp, đầu cúi sát đất run rẩy. Một cung nữ kinh sợ lắp bắp lên tiếng, "Hồi bẩm nương nương, chúng nô tài đã cho người đi gọi Ngự y nhưng đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-ngu-hue/525287/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.