*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"An, con lại đây"
Có một nữ nhân, và một đứa trẻ.
"Mẹ đưa lại vật này cho con, con phải giữ nó thật kỹ. Sau này, hãy trao nó lại cho con cái của con. Có biết không?"
"Mẹ, vật này quan trọng lắm sao, An không hiểu?"
"Cái này là do người đó trả cho mẹ, cũng là kỉ vật duy nhất mà người đó người đó lưu lại cho mẹ. Bây giờ mẹ giao lại cho con, hi vọng sau này con có thể giữ gìn nó"
"Mẹ, người đó là ai, sao con chưa từng nhìn thấy, là bằng hữu của mẹ sao?"
"Người đó... không có ở đây"
"Mẹ thương người đó hả?"
"Phải..."
Cái gì? Hình như nữ nhân kia đang rơi lệ, vì sao nàng ấy lại khóc? Khoan! Đừng đi, nói cho tôi biết em là ai có được được không.
Đỏ, một màu đỏ thẳm, là máu sao?
"Ngươi có thể đối xử với nàng ấy như thế sao?"
"Ta không có lựa chọn! Nếu không làm vậy Hoàng thúc sẽ truất phế ta!"
"Ngươi yêu giang sơn... hơn nàng? Ngươi thà chọn hoàng vị, không chọn lấy nàng?"
"Không! Ta rất yêu nàng ấy! Nàng ấy là cả sinh mệnh của ta, nhưng...nhưng..."
"Dù gì nàng ấy cũng từng là thê tử của ngươi, là chính ngươi dùng lễ vật hoan hoan hỉ hỉ cưới nàng về, sao bây giờ ngươi lại đối với nàng tàn nhẫn như vậy! Nàng ấy rất yêu ngươi, thậm chí còn xem trọng ngươi hơn cả bản thân mình! Ngươi có biết nàng cũng sẽ đau?"
"Ta biết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-ngu-hue/525274/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.