Tề Tiểu Khả trong lòng rủa thầm tên thái giám đó bảy bảy bốn mươi chín lần. Kêu cô đi nhận việc nhưng cũng phải nói cho cô biết cái Dụ Phương uyển kia ở đâu mới được chứ! Lần này thật làm khó Tề Tiểu Khả rồi a, dù là có chút kiến thức về y học nhưng cô mắc chứng bệnh mù đường bẩm sinh, bảo làm sao mà chữa a. Đằng này kêu cô đi nhận việc lại không chỉ chỗ, cho Tề Tiểu Khả mò tới kiếp sau cũng chưa chắc đến được Dụ Phương uyển kia. 
Tề Tiểu Khả lóng nga lóng ngóng đi quanh hoa viên, nhìn Đông nhìn Tây để tìm ba chữ Dụ Phương uyển, đến khi cổ đã muốn mỏi còn chưa thấy. Cũng quái lạ thật, nói đây là Hoàng cung nhưng sao không thấy ai nhỉ, không phải Hoàng cung là phải có nhiều người hầu sao? Cứ dáo diếc xung quanh, Tề Tiểu Khả không để ý đụng trúng một người phía trước. 
"Ngươi là ai, trông lạ mặt như vậy, người mới đến sao?" Một thanh âm cao ngất vang lên. 
Tề Tiểu Khả cũng giật mình, cúi đầu chào "T...nô tài là tiểu Khả tử, vừa mới vào cung không lâu!". 
"Ngươi vừa vào cung? Hẳn cũng chưa qua thủ tục đi. Theo ta!" Người thanh niên lắc lư bước đi trước, Tề Tiểu Khả theo sau. 
"Chúng ta là đang đi đâu a!?" Tề Tiểu Khả hơi lo sợ hỏi. 
"Không phải chúng ta mà là ngươi, người mới vào cung đều phải tịnh thân. Ta đưa ngươi đến tịnh thân phòng!" 
What the hell? Ta là con gái ngươi đưa ta đến cái chỗ đó làm gì a. Lỡ thân phận bại lộ sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-ngu-hue/266843/chuong-7.html