Chương trước
Chương sau
Trang Duệ lại ném mồi nhử, hắn biết rõ, cùng loại người như Lý Đại Lực giảng đạo nghĩa quốc gia và bằng hữu, thuần túy là vô nghĩa, nếu không đủ lợi ích, hắn tuyệt đối sẽ không mạo hiểm giúp mình bố cục.
- Trang tổng, cảm tình rất tốt!
Muốn mở tài khoản trong nhà đấu giá cần quan hệ rất cao, nhất là đấu giá đồ cổ, phải có tương quan tư chất, mà Lý Đại Lực chỉ là tép con, cho nên không có quyền nói chuyện bao nhiêu cả.
Hiện tại Trang Duệ đã cho hắn một con đường quan minh chính đại để có thể tiến vào thị trường đấu giá, Lý Đại Lực biết rõ là mồi nhử, nhưng hắn không thể không nuốt vào.
- Trang tổng, việc này cứ giao cho ta làm, nhất định sẽ làm ngài thỏa mãn, nhưng hai vật đó, ngài phải giao cho ta trướ, tốt nhất có thể có chút ít bằng chứng, ta sẽ tìm người xem xét, đem tin tức này thả ra.
Có thể rửa tay lên bờ, Lý Đại Lực có thể không làm được hay sao? Một khi hạ quyết định, Lý Đại Lực cũng không lo trước lo sau, dứt khoát bày bố cục, đều ôm vào người mình.
- Được rồi, Lý tổng ngài yên tâm, những cái vật đó, có độ tương tự như đồ sứ quan diêu tới 99%, chỉ cần trải qua đo lương các bon, tuyệt đối không có bất cứ vấn đề gì.
Nhìn thấy Lý Đại Lực đáp ứng, Trang Duệ buông lỏng một hơi, không có Lý Đại Lực, hắn không làm được loại chuyện này.
- Vậy là tốt rồi, Trang tổng ngài yên tâm đi, cho ta thời gian một tháng, ta nhất định sẽ xử lý tốt chuyện này, chúng ta sẽ dành riêng một buổi đấu giá cho đồ gốm Từ Châu...
Lý Đại Lực nghe Trang Duệ nói lời này, triệt để làm hắn buông băn khoăn trong lòng xuống, thứ đồ vật là giả, nhưng đã tương quan thì có bị nhìn chằm chằm vào cũng không sợ, tối đa chỉ bị xem là trốn thuế, có thể làm gì mình sao?
- Tốt, phiền toái Lý tổng ở lại Bắc Kinh hai ngày, ngày mai ta sẽ mang thứ đó tới cho ngài.
Lý Đại Lực nguyện ý đảm nhiệm nhiều việc, Trang Duệ cầu còn không được, vị Lý lão bản này là người giang hồ, khi làm tuyệt đối chuyên nghiệp hơn hắn làm nhiều.
Lý Đại Lực cất bước rời đi, Trang Duệ vừa vặn nhận được một cú điện thoại của Từ Quốc Thanh, cũng bảo tới đi tới nhà cấp bốn.
- Từ công, ta đã biết rồi, có lẽ nên gọi cái bình này là Bạch Địa Hắc Vân Phượng Văn Tứ Hệ Bình, nhưng về phần công dụng làm gì, ngài cần phải nói cho ta biết! Truyện được copy tại Truyện FULL
Hai kiện đồ sứ bày ở trước mặt, một kiện là Bạch Địa Hắc Vân Phượng Văn Tứ Hệ Bình, là bình sứ cực lớn, rất tròn, nặng, phía trên có các loại đồ án Văn Long Ngọc Tảo.
Nhưng cái bình này Trang Duệ nhận ra, nhưng món còn lại hắn không biết, đây là một đồ sứ có hình tứ phương, phía trên mặt bình có một hình vẽ nhân vật, Trang Duệ có chút cầm không được muốn biết dùng làm gì.
Từ Quốc Thanh nhìn thấy Trang Duệ không nhận ra, lập tức cười, nói ra:
- Ha ha, đây là cổ đại cung khí, chuyên môn cho đế vương phi tử đi ngoài sở dụng, đồ sứ Từ Châu chuyên làm ra các dụng cụ sinh hoạt hằng ngày, cho nên ta làm ra vật như vậy, cũng là chuẩn xác.
Nghe được Từ Quốc Thanh nói thế, trong lòng Trang Duệ ác hàn, đây không phải là bồn cầu của hoàng đế sao? Đồ cổ này đúng là chê cười, nhưng bồn cầu của hoàng đế lại có giá trị liên thành, nó chính là vật trước mặt.
Nhưng nếu không phải biết rõ vật là vừa đốt ra, Trang Duệ tuyệt đối sẽ không vuốt lên nó.
Sau khi Từ Quốc Thanh giới thiệu xong, Trang Duệ đem hai kiện đồ sứ này cẩn thận kiểm nghiệm một phen, từ màu sắc của men cho tới hỏa hầu khi đốt, hai kiện đồ sứ này đúng là khó tìm ra một khiếm khuyết nhỏ nhặt nào.
So sánh với đồ sứ Từ Châu trong dân gian, hai món đồ sứ này đã bảo trì được tục tằng và hào phóng, tiêu sái mà không mất đi phong cách, đồ sứ nghiêm cẩn, có đặc điểm tinh mỹ.
- Tốt rồi, Từ công, hảo thủ nghệ!
- Trang lão đệ, đồ vật ta đã đưa tới, ta còn chuyện gì hay không?
Từ Quốc Thanh vừa mới đốt xong hai món này, tay chân ngứa ngáy, mà tâm tình của hắn đã sớm bay về trong phòng thí nghiệm của mình rồi.
- Từ công, đã đến, thì ở chơi vài ngày đi!
Trang Duệ nói ra.
Từ Quốc Thanh nghe vậy liền lắc đầu, nói ra:
- Không chơi, lão đệ, không có việc gì ta sẽ trở về, trên tay đang có vài món đã vẽ ra nhưng vẫn chưa xong, không thể trì hoãn được.
- Được rồi, vậy về đi, nhưng Từ công, chuyện hầm lò Từ Châu, hiện tại chưa thả tin tức ra, cho nên đừng thả tiếng gió.
Trang Duệ vẫn nhịn không được mà nhắc nhở Từ Quốc Thanh.
Hiện tại phòng thí nghiệm của Từ Quốc Thanh, đã là địa phương chính phủ chú ý, bởi vì nếu có thể phục chế ra đồ sứ Từ Châu, sẽ có thể bổ khuyết chỗ trống của đồ sứ, đây là một chuyện rất có ý nghĩa.
Việc này mà chuyển lên người của chính quyền địa phương, sẽ biến thành thành tích, Trang Duệ cũng không muốn để cho những tên quan chức tham danh lợi kia chiu đầu vào, phá hư kế hoạch của mình.
Trước khi đưa mấy món này ra nước ngoài, Từ Quốc Thanh đương nhiên minh bạch Trang Duệ đánh tâm tư gì, lập tức nói ra:
- Ta biết rõ, hai món đồ sứ này nghiên cứu viên cũng không biết, lão đệ ngươi yên tâm đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.