Chương trước
Chương sau
So sánh với ảo ảnh trong sa mạc, quay mắt về phía biển lớn mênh mông mà không thể uống một ngụm nước lớn, loại tình hình này hiển nhiên càng thêm thê thảm, Trang Duệ thử uống hai ngụm nước biển, nhưng làm cho hắn thiếu chút nữa cả mật đắng cũng nhổ ra.
Trang Duệ thề sau này thề sau này tuyệt đối không uống nước trà quá độ, nếu như vừa rồi không có uống hết bốn bình thường, dù thế nào cũng có thể chèo chống được hai ngày, mà không phải là sơn cùng thủy tận tới bây giờ.
- Không được, không thể ngây ngốc như vậy được, không bị phơi nắng chết cũng bị khát chết...
Trang Duệ đứng dậy nhìn ngắm bốn phía, hắn muốn nhìn một chút chung quanh có hòn đảo nào hay không, có thể giải quyết vấn đề nước uống cho mình.
- Ân? Ở đây sao nhiều đá ngầm như thế?
Sau khi bình tâm lại, hiện tại Trang Duệ mới chú ý mặt biển trước mặt, có rất nhiều đá ngầm lớn nhỏ, đại khái là có thể nằm người, có cái nhỏ hơn khối dưới chân mình, còn muốn nhỏ hơn một ít.
- Chẳng lẽ.. Đây là hòn đảo?
Sáng sớm sương mù đã tán đi, Trang Duệ phát hiện ở mặt biển từ xa xa, ẩn ẩn xuất hiện một hòn đảo.
Bởi vì khoảng cách quá xa, Trang Duệ chỉ có thể nhìn thấy hình dáng hòn đảo đại khái, nhưng điều này cũng làm cho hắn mừng rỡ như điên, nơi đây là biển cả vô biên vô hạn, có thể nhìn thấy được hòn đảo, cái loại tâm tình này chẳng khác gì ở trong sa mạc mà thấy được ốc đảo.
- Bánh bích quy, bánh mì, sẽ không như thế chứ?
Trang Duệ trở mình tìm trong áo cứu sinh, hiện ra trong tay của hắn chính là bảy tám bọc bánh bích quy và hai bọc bánh mì, không còn đồ ăn nào khác.
Muốn chết là, hai thứ đồ ăn này, cũng phải cần nước uống, tuy hiện tại Trang Duệ đã đói tới mức bụng reo lên, nhưng vẫn nhét hai loại đồ ăn này vào túi, hắn tình nguyện chết đói cũng không muốn chết khát.
Mà còn một thanh tiểu đao Bành Phi kín đáo đưa cho Trang Duệ, lưới đao màu đen lóe ra hàn quang khó hiểu, nếu không phải cắm trong áo phao cứu sinh, Trang Duệ còn không biết mang theo thứ này thế nào.
Đứng ở trên đá ngầm, Trang Duệ quan sát phương hướng nước biển chảy, làm cho hắn cảm thấy cao hứng là, hình như nước biển chảy về hướng của hòn đảo, bởi như vậy, tỷ lệ hắn có thể bơi tới hòn đảo, sẽ gia tăng rất nhiều.
Tục ngữ nói nhìn núi làm ngựa chết, mà ở biển cũng giống như thế, đừng nhìn thấy hòn đảo ở gần, nhưng thời điểm sắp cập bờ, ở xa xa nhìn thấy bờ biển, nhưng thường thường phải đi thời gian rất lâu, mới có thể đi đến được nơi mà mình nhìn thấy.
Nhưng mà, hải đảo xa xa, đã làm cho hi vọng sống của Trang Duệ cao hơn.
- Mẹ kiếp, liều mạng!
Nhìn về phái hòn đảo như ẩn như hiện ở xa xa, Trang Duệ khẽ cắn môi, không có nước ngọt, nếu ngồi ngây ngốc trên đá ngầm, sớm muộn gì cũng chỉ có con đường chết.
Vốn còn hi vọng đợi đội cứu viện tới cứu mình, nhưng đợi hơn mười tiếng đồng hồ, đừng nói bóng người, ngay cả bóng chim cũng không gặp, giống như cả trời đất này chỉ có một mình Trang Duệ, loại cô tịch này, làm cho Trang Duệ không chịu nổi.
Hơn nữa hiện tại chính là thời điểm thủy triều lên, nếu như chờ đợi thêm tới thời điểm chạng vạng tối, nước thuỷ triều xuống, cho dù Trang Duệ có đứng ở trên đá ngầm, rất có thể bị hấp lực khủng khiếp của nó kéo xuống đáy biển.
Tuy Trang Duệ là người có năng lực đặc thù, nhưng năng lực đặc thù cũng không bảo vệ hắn khỏi chết dưới đáy biển, hắn buồn bực vài phút, hắn quyết định bảo vệ cái mạng nhỏ của mình.
- Phù phù!
Trang Duệ ngây ngốc dưới đáy biển, hướng về phía hòn đảo bơi tới.
Trang Duệ bơi lội giống như Lưu Giang khi còn bé tập bơi lội ở dưới hồ Vân Long ở Bành Thành, tuy tư thế không có chút ưu mỹ nào, nhưng rất thực dụng, cộng thêm thể lực của hắn sung túc, sau vài phút, hắn đã bơi được trăm mét, mà đá ngầm cứu mạng của hắn, đã ở phía sau lưng.
- Móa, cái địa phương này là nơi nào?
Vi sợ gặp phải cá mập công kích, thời điểm Trang Duệ bơi lội, linh khí vẫn luôn phóng xuất ra, hiện tại hắn đang ở trong hải vực, mà đá ngầm hắn vừa chứng kiến chỉ là một góc của băng sơn.
Ở dưới nước biển, còn có vô số đá ngầm và san hô, chỉ cần bơi vài trăm mét dưới biển, hiện tại Trang Duệ nhìn thấy đá ngầm, nếu như nước biển rút đi, thì nơi đây tuyệt đối sẽ biến thành du lịch thắng cảnh đá lởm chởm.
Về phần những bãi san hô nửa ngầm nửa nổi này, chúng nó chỉ lộ ra khi nước thủy triều rút, mà lúc thủy triều dâng thì nó chìm ngập trong biển, hiện tại là thời điểm thủy triều dâng, cho nên có rất nhiều đá ngầm, đều không lộ ra khỏi mặt nước.
Loại đá ngầm này là sát thủ của thuyền bè, đá ngầm giấu ở dưới đáy biển có hình thù kỳ quái, quái thạch lởm chởm, lớn cho diện tích mười mét, nhỏ thì cỡ ba bốn mét.
Mà thời điểm thủy triều dâng thì đá ngầm nằm cách mặt nước không được bao nhiêu mét, nếu như ca-nô thật sự chạy nhanh vào vùng biển này, tuyệt đối sẽ đâm vào đá ngầm và chìm nghỉm, như Trang Duệ vừa mới bơi qua một khối đá ngầm, hình dạng dài và nhọn, giống như mào trên đầu gà, cách mặt biển chừng một mét, thuyền đụng phải nó, giống như bị một con dao sắc bén đâm vào.
Phạm vi tìm kiếm của linh khí, bây giờ là chừng năm trăm thước, thời điểm bơi lội, Trang Duệ vẫn dò xét chiều sâu của vùng biển này, đại khái là tầm sáu bảy mươi mét, có thể nhìn thấy đáy.
Mà dưới đáy biển đều là cát phủ kín, mà cảnh dưới đáy biển muôn màu muôn vẻ, vô số cá bơi tới lui tuần tra quanh hắn, hơn nữa khắp nơi là san hô đủ loại màu sắc, càng làm con mắt Trang Duệ sáng ngời là, dưới bãi cát của đá ngầm, còn có rất nhiều hài cốt của thuyền bè,
Có thuyền là đầu thuyền hướng lên, thân thuyền bị chôn xuống lòng biển, có thuyền bị chôn vùi, chỉ còn lại boong thuyền, khắp nơi đều là hải tảo và rêu xỉ.
Còn có thuyền đã phân rõ hình dáng, hòa cùng một thể với đá ngầm, vô số cá bơi lội xuyên qua nó, biến nơi đây thành nơi cư trú của chúng.
Những hài cốt của thuyền ở đây, phần lớn đều là thuyền gỗ, chắc là thuyền bè của thời đại hàng hải thế kỷ mười lăm mười sáu còn sót lại, đủ các loại hình dạng.
Nhưng xác thuyền dưới đáy biển đều làm bằng gỗ, chỗ nối tiếp của thân thuyền đều là gỗ đan thành, xem cả buổi Trang Duệ cũng không có phát hiện ra bất cứ chiếc thuyền thép nào, nếu như đem xác của những chiếc thuyền gỗ này lên, chỉ sợ có thể khai mở một nhà bảo tàng thuyền gỗ cổ đại.
Mà có một chiếc thuyền lớn dài chừng ma mươi mét, Trang Duệ nhìn thấy rõ ràng, lỗ tròn mái chèo ở thân thuyền của nó, hiện tại chính là đại môn ra vào của các sinh vật biển.
Hơn nữa từ trên những chiếc thuyền đã mục nát này, Trang Duệ có thể cảm ứng được linh khí rất rõ ràng, lốm đa lốm đốm nhiều không kể xiết.
- Mẹ kiếp, xem ra không ăn được a, thực con mẹ nó khó chịu.
Cảm ứng được những luồng linh khí mạnh yếu kia, trong nội tâm của Trang Duệ thầm ngứa ngáy.
Không cần hỏi, những vật này đương nhiên là bảo bối đã nhiều năm tuổi, trách không được có người đã nói, biển cả chính là bảo tàng lớn nhất của thế giới.
Vì sớm đặt chân lên đảo, Trang Duệ không ngừng dùng linh khí săn sóc thân thể, không một phút dừng lại bơi về hòn đảo ở xa xa, nhưng thời điểm này tinh thần cực kỳ mệt mỏi, mới cố ý tìm một đá ngầm ngồi nghỉ ngơi một chút.
Những đá ngầm này ảnh hưởng tới Trang Duệ không lớn, ngẫu nhiên có thể ngừng chân nghỉ ngơi, nhưng muốn chết là, sinh vật biển của vùng biển này khá nhiều, phần lớn đều bám vào chung quanh đá ngầm.
Trang Duệ tản linh khí ra ngoài, ngược lại hơn phân nửa trong số đó, đều rót vào thân thể những sinh vật biển này.
Một đá san hô có thể nuôi dưỡng hơn bốn trăm loài cá, mà linh khí của Trang Duệ hấp dẫn vô số cá biển, Trang Duệ cũng không gọi ra tên được, thậm chí bên trong có cả rùa biển có đường kính hơn một mét.
Sinh vật biển hấp thu linh khí, giống như ăn phải thuốc kích thích, nhao nhao từ trong đá ngầm ló đầu ra, đi theo sau lưng Trang Duệ.
Sau ngạc nhiên ban đầu, Trang Duệ cũng bắt đầu hưởng thụ loại tình hình này, phải biết rằng, ở biển cả cô tịch một mình, loại cảm giác tịch mịch này, rất khó dùng lời nói hình dung được.
Hiện tại có nhiều hải ngư làm bạn như vậy, tâm tình của Trang Duệ cũng tốt hơn rất nhiều.
- Mẹ kiếp, đó là... Cá mập?
Sau khi Trang Duệ bơi về phía trước mấy trăm mét, đột nhiên hiện bầy cả trở nên hỗn loạn, một thân toàn màu bạc, đại gia hỏa dài ước chừng hai mét, nhảy vào bầy cá, mở cái hàm răng sắc nhọn và rộng lớn ra, cắn nuốt những con cá kia.
Đến lúc này đã làm cho Trang Duệ sợ hãi tới mức một phật xuất thế hai phật thăng thiên, tuy đã từng phán đoán rằng trong vùng biển này nhất định có cá mập, nhưng Trang Duệ không có nghĩ tới, cái đồ chơi này lại bị linh khí của mình hấp dẫn tới.
Tuy con cá mập kia còn cách chính mình chỉ khoảng hai ba mươi mét, nhưng trái tim của Trang Duệ đã nhảy lên cổ họng, vội vàng thu liễm linh khí khong nói, thân thể cũng không dám tiếp tục du động, dựa vào sức nổi của phao cứu sinh, nổi trên mặt biển.
- Phật tổ phù hộ, Bồ Tát phù hộ, đừng tới đây, đừng tới đây, không nhìn thấy ta, không nhìn thấy ta...
Sau khi nhìn thấy cá mập xua tan bầy cá, rất nhàn nhã bơi về phía mình, trái tim của Trang Duệ cũng nhảy lên, cơ hồ là đã nằm bên trong cổ họng.
Trong miệng Trang Duệ âm thầm lẩm bẩm, biểu lộ của hắn vào giờ phút này, giống y hệt nhân vật Lục Tiểu Phúc trong phim Công Năng Đặc Dị của Hồng Kông, hi vọng đại gia hỏa này không nhìn thấy hắn. nguồn TruyenFull.vn
Nhưng cá mập làm gì hiểu được ngôn ngữ của Trang Duệ vào giờ phút này, vẫn bơi từ từ tới, hai con mắt như ngọc châu sáng bóng, nhìn về phía Trang Duệ.
- Đao, đúng rồi, ta còn có đao...
Trang Duệ cầm tiểu đao trong tay lên, tuy hắn biết rõ thứ này không có uy hiếp gì với cá mập, nhưng tóm lại có thể làm cho nội tâm của mình thoải mái một chút, giống như việc người trên vách núi té xuống, bắt lấy cây cỏ cứu mạng.
Khi cá mập tới gần, tinh thần Trang Duệ kéo căng lên, hắn biết rõ ở trong vùng biển này gặp phải cá mập, bản thân mình không có phần thẳng, nhưng Trang Duệ cũng không có buông tha, hắn còn chưa thấy thấy được nữ nhi chưa sinh ra a.
Cá mập cũng không lao thẳng về phía Trang Duệ, mà vây quang Trang Duệ một vòng, giống như ngửi thấy cái gì đó, sau khoảng mười giây, đột nhiên vây đuôi lắc qua, bơi vào trong biển.
- Sau này không bao giờ ăn vây cá mập nữa, ai nói cá mập ăn người chứ?
Sau khi nhìn thấy cá mập rời đi, khí lực toàn thân của Trang Duệ hoàn toàn hư thoát, cơ bắp cả người co quắp, nếu như không phải áo cứu sinh có tác dụng nổi lên, chỉ sợ lúc này hắn đã chìm vào trong biển.
Trang Duệ vô cùng hận Spielberg, nếu không phải thằng cha đạo diễn này làm bộ phim Hàm Cá Mập, thì làm sao hắn bị dọa sợ tới mức này?
Nhưng Trang Duệ cũng không biết, chủng loại cá mập biển cũng có hơn ba trăm tám mươi loài, nhưng chỉ có ba mươi loài trong đó là tấn công con người, hơn nữa cá mập cũng chỉ ăn cá biển mà sống, đối với thịt người không phải rất yêu thích.
Hơn nữa vận khí của Trang Duệ cũng không tệ, con mà hắn gặp phải vừa rồi, chính là cá mập đuôi dài, chứ không phải cá mập trăng khát máu, nếu như là cá mập trắng, cho dù Trang Duệ có bái thần phật thêm một trăm lần, cũng không thoát khỏi cảnh táng thân trong bụng cá.
Tìm được một tảng đá ngầm dài hơn mười mét, Trang Duệ cố lấy hết khí lực toàn thân, bò lên trên đá ngầm, Trang Duệ nằm xuống không nhúc nhích, vừa rồi tình hình vô cùng kích thích, làm cho đầu óc của hắn cũng bị kích thích, nếu so với bình thường cao hơn gấp mấy chục lần.
Sau khi nằm trên đá ngầm được nửa giờ, Trang Duệ mới xem như khôi phục lại, liếc mắt nhìn mặt trời đang chìm dần vào biển cả, Trang Duệ cố lấy dũng khí, lại nhảy vào nước biển.
Nhưng đá ngầm ở đây nhô cao hơn hai ba mét, cũng không phải là lựa chọn an toàn, thời điểm thủy triều hạ xuống, rất có thể bị nước biển cuốn vào vào trong đáy biển.
Hiện tại bơi trên biển, Trang Duệ cũng không dám phóng linh khí ra khắp nơi, vừa rồi tuy cá mập không cắn người, nhưng nếu là người nhát gan, đoán chừng đã bị hù chết, Trang Duệ cũng không có đảm lượng thử lại một lần nữa.
Thời điểm này Trang Duệ mệt mỏi muốn hư thoát, hòn đảo mơ hồ cũng từ từ rõ ràng, chỉ là mặt trời lặn về phía tây, trên đại dương bao la từ từ xuất hiện sương mù, cả hải đảo đều chìm vào trong sương mù, tràn ngập cảm giác thần bí.
- Còn cách năm trăm mét...
Trang Duệ sử dụng linh khí, đã có thể nhìn thấy bờ cắt trắng, điều này thiếu chút nữa hắn lệ rơi đầy mặt, hắn bơi trong biển nhiều tiếng đồng hồ, Trang Duệ chỉ cảm giác toàn thân của mình như sưng vù.
Nước biển ở chỗ này đã không còn quá sâu, chỉ còn chừng hai ba mươi mét, mà những con cá và rùa biển vừa rồi nhìn thấy, cũng đã biến mất không thấy gì nữa, chỉ còn lại lũ cá có hình thù tương đối nhỏ, từ trong các tảng đá san hô ra ra vào vào.
Mặt trời từ từ chìm xuống mặt biển, mà biển cả bĩnh tĩnh lúc này đã có gợn sóng, một ít sóng nhẹ, làm cho Trang Duệ bơi lội cực kỳ gian nan, thường thường là bơi được mấy mét, bị một lớp sóng đầu lui về.
- Như vậy không được, phải lặn vào trong nước mới được.
Trang Duệ cảm giác được nước biển đang từ từ cải biến, hình như hiện giờ là lúc thủy triều bắt đầu rút, sóng biển cũng không nắm bắt được, mà đây chính là điều báo hiệu trước khi thủy triều hạ xuống.
Hít sâu một hơi, Trang Duệ lặn sâu vào trong biển, trong đầu nhắm chuẩn phương hướng của hòn đảo mà tiến lên, mà nước ở dưới biển cũng tương đối bình tĩnh.
Sau khi bơi được mười mét, thẳng đến thời điểm ngực như muốn nổ tung, Trang Duệ mới thò đầu ra khỏi mặt nước, hít sâu một hơi không khí.
Cứ như vậy, liên tục lặn không ngừng, khoảng cách Trang Duệ tới hòn đảo càng ngày càng gần, hắn có thể nhìn thấy cây dừa từ xa xa trên đảo, Trang Duệ lập tức kích động rơi lệ đầy mặt.
- Có cây dừa, cho dù không có nước, ta cũng không bị khát chết.
Nhưng thời điểm Trang Duệ còn cách hải đải còn ba bốn mươi mét, hắn cảm giác được, thân thể ở trong nước, đột nhiên bị một côt hấp lực lớn, hút thân thể của hắn ra sau hai mươi mét.
- Thủy triều sắp rút xuống rồi.
Trang Duệ đột nhiên kịp phản ứng, điều này làm cho hắn sợ vỡ mật, loại hấp lực này không phải là hắn có khả năng kháng cự.
Mắt thấy hải đảo lại từ từ xa xôi, vào thời điểm Trang Duệ cảm thấy tuyệt vọng, đột nhiên bị một sóng đánh qua, đã đẩy Trang Duệ đi tới trước cỡ mười mét.
- Chơi ta à?
Trang Duệ vừa mừng vừa sợ, mãnh liệt hít một hơi, sau đó lặn vào trong biển, liều mạng già bơi tới vách đá, hiện tại hắn chỉ khẩn cầu thủy triều rút xuống chậm thêm vài phút, chỉ cần có thể dẫm lên trên bờ cát, là có thể thoát khỏi đại nạn.
Thủy triều cũng không phải là quá mãnh liệt, mà là một quá trình, trong giai đoạn này, thủy triều ở bờ biển đặc biệt lớn, chúng sẽ mang tất cả sinh vật ở bờ biển, kéo vào đáy biển.
Nhưng Trang Duệ may mắn là, ở chung quanh hải đảo này, khắp nơi đều là đá ngầm san sát nhau.
Những đá ngầm này đã ngăn lực hút của biển cả, cho dù là thủy triều hạ xuống, cũng trở nên hòa hoãn, lúc này mới cho Trang Duệ một đường sinh cơ.
Mà lúc này hạm đội cứu nạn đã tới vùng biển Ấn Độ Dương, mà điểm đến đầu tiên là vùng biển chỉ định, cũng là nơi máy bay gặp nạn và tìm thấy nhân viên bị rủi ro còn sống sót.
Thời điểm hơn sáu giờ sáng, bọn người Bành Phi đã trèo lên chiến hạm, thay một bộ quần áo sạch, hai nữ hài bởi vì kinh hãi quá độ, xuất hiện sốt cao, được an bài gian phòng đi ngủ.
Mà Bành Phi chỉ nghỉ ngơi một chút, sau đó theo đội cứu nạn đi tìm Trang Duệ khắp bốn phía, nhưng phạm vi tìm kiếm không ngừng mờ rộng, thủy chung không phát hiện tăm hơi của Trang Duệ.
Theo thời gian qua đi, Bành Phi bắt đầu sốt ruột, tính tình cũng trở nên táo bạo, mấy lần yêu cầu điều khiển phi cơ trên chiến hạm đi tìm tung tích của Trang Duệ đều bị cự tuyệt, thiếu chút nữa đã xảy ra xung đột với chỉ huy chiến hạm.
...
- Cái gì? Còn không có tìm được, các người có tới mấy chiến hạm, lại có mấy trăm máy bay, trong khu vực ba mươi hải lý, không tìm thấy người sao?
Sắc mặt Âu Dương Lỗi tái nhợt, ngày hôm qua hắn ngủ không được tốt lớm, thời điểm sáu giờ sáng, đã bị điện thoại đánh thức.
Sau khi nghe được tin tìm được nhân viên đội bay đã tìm được, Âu Dương Lỗi cho rằng Trang Duệ được bình an, ai biết tin tức kế tiếp làm cho Âu Dương Lỗi không cách nào ngủ được nữa, một mực canh giữ điện thoại cho tới bây giờ.
- Phái tất cả máy bay đi ra cho ta, nhưng vẫn không tìm thấy tăm hơi của Trang Duệ, ta... Ta hoài nghi...
Đầu dây điện thoại bên kia nói chuyện chần chờ, ấp a ấp úng không nói thêm gì nữa.
- Không nên hoài nghi, sống thì thấy người, chết phải thấy xác, đây là mệnh lệnh, còn nữa, hạm đội Nam Hải sắp đuổi tới, các ngươi song phương hiệp đồng, mở rộng phạm vi tìm kiếm, nhớ kỹ, nhất định phải tìm được người cho ta!
Âu Dương Lỗi thô bạo chen ngang lời nói của đối phương, nếu như tìm không thấy Trang Duệ, hắn không biết mình làm cách nào bàn giao với lão đầu tử đây, làm cách nào ứng phó được với dì nhỏ thủ tiết của mình đây, làm sao đôi mặt với lão bà sắp sanh của Trang Duệ?
- Vâng, cam đaon hoàn thành nhiệm vụ.
Người trong điện thoại nói chém đinh chặt sắt, nhưng trong lòng Âu Dương Lỗi phi thường bất an, sau khi cúp điện thoại, Âu Dương Lỗi ngồi một hồi, sau đó vội vàng đi ra khỏi văn phòng.
- An bài máy bay, ta muốn đi kiểm tra công tác của hạm đội Nam Hải...
Có một số việc chính là như vậy, đổi lý do có thể trở nên danh chính ngôn thuận, tuy ai cũng biết giờ phút này Âu Dương Lỗi mục tiêu chính là hạm đội Nam Hải, nhưng không có bất cứ người nào nói lời chỉ trích.
...
- Lão Tạ, ngươi thấy thế nào?
Chỉ huy trưởng trên bong tàu, hai bên cầu vai đeo quân hàm thiếu tướng hải quân, đang tiến hành đối thoại một phen.
- Còn có thể thấy thế nào? Hạm đội Nam Hải cũng điều ra, tiếp tục tìm thôi...
Mà người được gọi là lão Tạ, chính là quân hàm cao nhất của hạm đội ở nước ngoài, cũng là một trog ba viên phó tư lệnh của hạm đội Đông Hải, đứng ở bên cạnh hắn, chính là phó chính ủy Trầm Hoa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.