Chương trước
Chương sau
Nếu đổi là là hai mươi năm trước, Trang Duệ chỉ cần nói ra đôi ba câu, Hạ chủ nhiệm sẽ biết được thân phận của hắn.
Bất quá hiện giờ Trang Duệ đã là một người từng trải. Trong bữa ăn, hắn nói chuyện rất cẩn thận. Hạ chủ nhiệm ngồi cả buổi nhưng cũng không biết được bối cảnh sau lưng Trang Duệ là như thế nào.
- Cảm ơn Hạ chủ nhiệm, đây là số điện thoại riêng của ta. Sau này nếu có đi Bắc Kinh thì nhất định phải gọi điện cho ta nha....
Trương Duệ và Hạ chủ nhiệm đi cạnh nhau, đồng thời lấy ra một tờ danh thiếp đưa cho Hạ chủ nhiệm.
Nhìn tấm danh thiếp này, Hạ chủ nhiệm tựa hồ nghĩ đến một chuyện gì đó. Giống như có liên quan đến viện bảo tàng mới mở cửa mấy tháng trước. Nhưng sự tình cụ thể như thế nào thì Hạ chủ nhiệm đã quên mất.
- Danh thiếp của Trang tổng, ta cũng muốn co một cái. Trang tổng sẽ không keo kiệt chứ.
Nhìn thấy Trang Duệ không chủ động đưa danh thiếp cho mình, Tiết thị trưởng cũng mặt dày trực tiếp nói luôn.
Vừa rồi, trong lúc dùng cơm, Tiết thị trưởng ngồi gần Lý Đại Lực. Lý tổng có nói cho hắn biết một số việc, trong đó có việc được đến hội sở ở ngoại ô Bắc Kinh. Hắn nữa còn ẩn ý nói cho Tiết thị trưởng biết một chút về Trang Duệ. Tiết thị trưởng nghe vậy thì trong lòng khẽ động. Bằng không với thân phận của hắn, cũng không dám mặt dày xin một tấm danh thiếp.
- Chuyện này, Tiết thị trưởng quá khách khí...
Trang Duệ vốn không có ý định cho hắn. Bất quá Tiết thị trưởng đã đứng trước mặt mọi người mở lời, Trang Duệ cũng không tiện cự tuyệt. Hắn đành phải đưa ra một tấm danh thiếp, trong lòng cười khổ không thôi.
Chuyện tình lần này coi như là kết thúc tại đây, ngày sau hai người này muốn đi Bắc Kinh không thể không nói trước gọi điện thoại báo cho mình. Hôm nay bọn họ đã giúp mình một việc, bản thân cũng chịu của bọn họ một lần nhân tình. Sau này sẽ tìm cách trả lại.
Quan viên chính phủ muốn níu kéo nhân tình, bản thân mình lại phải móc tiền túi ra ah.
Trang Duệ không khỏi cảm thấy bội phục Âu Dương Quân. Người khác đều muốn thân cận với quan viên chính phủ, mà Âu Dương Quân chỉ cần ngồi một chỗ, sửa đổi lại một vài thứ là có thẻ khiến cho những quan viên kia vội vàng đến đưa tiền cho hắn.
Tiết thị trưởng cùng với Hạ chủ nhiệm cáo từ. Lúc này Trang Duệ mới buông lòng tâm tình. Cùng với những lão hồ ly này nói chuyện thật sự quá mệt mỏi. Mỗi câu mỗi lời đều phải cẩn thận, không thể để cho người ta biết được nội tình của mình. Trang Duệ cũng không có muốn ngoại nhân cho rằng bản thân mình dựa vào Âu Dương gia mà làm phách.
- Từ huynh, chúng ta đi vào trong phòng nói chuyện một chút.
Trang Duệ lôi kéo Từ Quốc Thanh vào trong phòng làm việc nói chuyện, mà bên này Lý Đại Lực cũng tận lực lôi kéo.
- Trang tổng, ngài đi đến Thạch thành phố, thế nào cũng phải để cho ta tận tình thể hiện thân phận địa chủ. Hoạt động buổi tối ta đã an bài đầy đủ rồi.
Lý Đại Lực ở Thạch thành phố cũng có một chút cơ sở. Vừa rồi ăn cơm, hắn tranh thủ ra ngoài gọi điện bao nguyên một cái hộp đêm. Ở Thạch thành phố có mấy em sinh viên đại học đến hộp đêm làm thêm, trông cũng không tệ. Lý Đại Lực đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, giờ chỉ còn mỗi việc mời Trang Duệ đi thưởng thức là xong.
- Không cần phải như vậy đâu Lý tổng. Ta cùng với Từ huynh còn một chút chính sự muốn bàn. Tâm ý của ngài ta xin ghi nhận, mọi người đi chơi vui vẻ.
Trang Duệ lắc đầu, hắn đối với những việc vui chơi như thế này không cảm thấy hứng thú. Hơn nữa, thông qua bộ dáng nói chuyện của Lý Đại Lực, đoán chừng sẽ có một số ít em xinh tươi đến tiếp. Trang Duệ cũng không muốn ở bên ngoài làm những chuyện như thế.
- Trang tổng! Cái này không thể được....
- Lý tổng, không cần phải nói nữa, các ngươi đi chơi vui vẻ. Ngày mai ta còn có việc, hôm nay bàn bạc công việc xong, sáng sớm ngày mai còn phải trở về Bắc Kinh.
Trang Duệ khoát tay, chặn ngang lời của Lý Đại Lực. Lý Đại Lực thấy Trang Duệ kiên trì như vậy thì cũng chỉ có thể cùng Vu Chính Quân hậm hực rời đi. Hắn đã an bài tốt mọi việc rồi, vậy mà lại tiện nghi cho tên tiểu tử Vu Chính Quân.
- Bành Phi. Ngươi cũng đi về nghỉ ngơi đi...
Hạ chủ nhiệm để cho Trang Duệ ba gian phòng. Trang Duệ để cho Bành Phi tự do hoạt động. Hắn cùng với Từ Quốc Thanh đi vào trong phòng nói chuyện.
- Trang lão đệ, sự tình lần này. Thật sự cần phải cám ơn ngươi.
Từ Quốc Thanh cũng không phải là một người đầu gỗ, biết rõ hôm nay nếu như không có Trang Duệ thì hắn chính xác đã phải đến sở công an ngồi trong đó ngây ngốc mấy ngày rồi. Hơn nữa việc đốt chế gốm màu đời đường ở hầm lò Từ Châu cũng sợ rằng sẽ rơi vào tay tên Nhật Bản kia.
- Từ huynh, những lời này không cần phải nhắc lại làm gì. Huynh có thể chỉ bằng sở thích và tâm huyết của mình có thể phỏng chế được gốm màu đời Đường đã khiến cho ta kính nể vô cùng. Những vị nghiên cứu viên được gọi là đại sư nhận lương của nhà nước cũng không bằng được với huynh.
Trang Duệ đứng dậy, rót cho Từ Quốc Thanh một chén trà. Nhà khách này tuy không có gì đặc biệt, thế nhưng khi Trang Duệ nhìn thoáng qua cũng thấy được trên bàn có một bộ trà. Hơn nữa lại là cực phẩm Vũ Tiền Trà, có giá hơn một ngàn đồng một khối. Chúng tỏ gian phòng này chuyên để tiếp đãi những người cực kỳ có thân phận. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
- Trang tổng, công nghệ đốt chế gốm màu đời Đường gần như đã thành thục. Bất quá đò sứ ở hầm lò Từ Châu vẫn còn đang trong giai đoạn thí nghiệm. Tuy giai đoạn trước phôi chế cùng với họa sĩ làm rất tốt, nhưng mà hỏa hầu đốt chế còn chưa có năm vững được. Chỉ sợ còn cần phải thí nghiệm một khoảng thời gian nữa.
Từ Quốc Thanh cẩn thận nói rõ điểm mấu chốt của vấn đề cho Trang Duệ. Hắn cũng chỉ căn cứ theo những mảnh vỡ từ hầm lò Từ Châu mà phụ thân để lại mà phán định loại đất cùng men tạo nên. Trải qua nhiều năm thí nghiệm mới hoàn toàn thành công trong việc chế phôi. Đến lúc hắn đang chuẩn bị bắt đầu thí nghiệm đốt chế thì nhà xưởng cửa hắn bị phá sản.
- Trang tổng. Ngài có phải không còn muốn gốm màu đời Đường? Ta có thể rút ngắn thời gian đốt chế cho ngài. Để kỹ thuật đốt chế đạt đến độ thành thục cũng không tốn quá nhiều thời gian.
Từ Quốc Thanh đối với Trang Duệ vô cùng cảm kích. Hắn một mực suy đoán xem hiện giờ Trang Duệ đang suy nghĩ cái gì. Đối phương đã nhìn thấy sản phẩm đốt chế gốm màu đời Đường của mình cho nên mới tìm đến. Từ Quốc Thanh dựa vào lối suy đoán này mà cho rằng Trang Duệ có hứng thú đối với gốm màu đời Đường.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.